Ban đầu Lâm Tử Mặc còn thấy may mắn trong lòng, vài ngày sau, Lâm Tử Mặc hoàn toàn đón nhận chuyện mình chuyển kiếp đến cổ đại này.
Ngươi nói xuyên thì xuyên đi, sao lại xuyên vào một cái nhà nghèo như vậy, trong nhà chỉ có một mình, cùng một con gà mái mỗi ngày chỉ biết đẻ trứng.
Lại là gà mái! Mỗi lần Lâm Tử Mặc ăn thức ăn thì mắt đều bốc lục quang nhìn gà mái, suýt nữa dọa cho nó sợ đến không dám đẻ trứng.
Nếu không phải thấy mỗi ngày gà mái này có thể đẻ trứng, Lâm Tử Mặc không thịt không vui đã sớm làm thịt nó ăn, phải báo mối thù kiếp trước!
Ai ngờ hôm nay Lâm Tử Mặc ngủ thẳng đến mặt trời chiếu vào mông, hăng hái bừng bừng rửa mặt chạy đến ổ gà lấy trứng gà, móc nửa ngày cả gốc lông gà cũng không có!
Lâm Tử Mặc đưa ánh mắt đặt vào gà mái đang trốn ở góc phòng, xách nó lên, ra ánh sáng mặt trời, tiến hành công bình công chính công khai tra hỏi một lần!
"Nói! Hôm nay sao mi không đẻ trứng!" Lâm Tử Mặc hung tợn nói.
Gà mái cục tác kêu mấy tiếng: "Ngươi không cho ta ăn gạo kê! Ta đói bụng nên không đẻ trứng được!"
"Ta không cho mi gạo lúc nào! Tối ngày hôm qua vẩy một xấp dầy cho mi!"
"Ta muốn ăn gạo kê! Ngày hôm qua ngươi cho không đủ ăn!"
"Ít à, mi làm gì mà ăn ít nên mới không đẻ trứng được, rõ ràng là quá mập! Trước kia ta đã học qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-xung-hi-se-sinh-con/3275697/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.