Tính cách Đông Dương thường không thích tham gia náo nhiệt, cho nên rất nhiều chuyện mà y không biết, y không phải là không quan tâm Dịch Vân Khanh cùng người nhà, chẳng qua là điều y quan tâm cho tới bây giờ cũng không phải là những điểm tâm tư bát nháo này. Lần này, dưới sự bảo hộ của Dư thị cùng Dịch Vân Khanh nên y không biết rằng chỉ sau khi y cùng Dịch Vân Khanh hồi kinh không lâu sau khi xây dựng xong hải cảng thì Liễu thị đã để hai người con trai tới tìm tận cửa.
Hai hài tử này cũng không có ngu xuẩn giống như một nhà Tam gia gào khóc ngoài đại môn, mà là từ cửa sau xin thông truyền.
Lúc ấy Dư thị vẫn đang quản gia đình, thân thể lão phu nhân vẫn còn cường tráng, nhận được tin tức từ quản gia, Dư thị cũng không có gạt lão thái gia, lão phu nhân mà trực tiếp tới nói với hai vị lão nhân.
“Chỉ có hai hài tử thôi sao? Liễu thị không có đi theo?” Lão phu nhân hoài nghi, cũng không thể trách nàng khi nghĩ vậy, Dịch Thao cùng Dịch Hạo cùng lắm cũng chỉ là hai hài tử mới mười hai, mười ba tuổi, nào có lá gan thượng kinh?
“Theo lời quản gia thì không nhìn thấy thị, hỏi Dịch Thao Dịch Hạo cũng chỉ nói là có hai đứa nhỏ thôi.”
Lão phu nhân cười lạnh, giờ thì đã nhìn thật rõ bộ mặt thật của Liễu thị, bộ mặt thật của hai tiểu hài tử này cũng xem được rõ! Lúc trước nghèo khó thì bỏ đi, hôm nay giàu sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537449/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.