Đông Dương xốc lên màn xe, nhìn ngắm khung cảnh ngã tư đường quen thuộc lại dường như xa lạ, trong lòng cực kì phức tạp. Nói không rõ là vui mừng hay là bi thương, hay là tức giận lúc ngồi trên kiệu hoa rời khỏi nơi này, cảm giác hoảng hốt lại dường như không thực.
Dịch Vân Khanh ngồi chung xe ngựa, theo tầm mắt Đông Dương nhìn qua, hỏi: “Đang nhìn gì vậy?”
“… Lúc trước kiệu hoa rời đi cũng là đi qua con phố này. Ta nhớ, hôm đó thời tiết tốt lắm, rất nhiều người vây quanh xem náo nhiệt, ta ngồi yên trên kiệu hoa, che khăn voan, giống như không màng tới chuyện gì, lại cũng giống như có rất nhiều điều muốn làm.” Thu lại tay, tựa vào khung xe trầm tư. Lúc ấy hẳn là có phẫn nộ đi, dù sao y đường đường là một nam nhân, lại phải gả đi làm thê tử của một nam nhân khác, mặc dù có tiền lệ, nhưng hai người một chút cũng không có cái gì mà tình đầu ý hợp, hơn nữa còn không phải là cam tâm tình nguyện, cuối cùng ngay cả người nọ là ai, tính cách ra sao cũng không biết, lại còn là một thế gia hiển hách như vậy.
Dịch Vân Khanh nắm lấy tay y, mười ngón giao triền. “Thời điểm rước dâu, ta cũng có nhiều điều muốn làm. Khi đó, ta đã tỉnh táo lại, so với việc tức giận vô ích, ta lại càng muốn làm thế nào để đòi lại, làm thế nào để không bị nhị thúc tính kế dồn ép, làm thế nào để hắn buông lỏng cảnh giác, để có thể chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537439/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.