Không nói tới việc Đông Dương được Thái hậu mời tới tham gia tiểu hội bàn đào có liên hệ gì tới Lý Dịch thị các nàng, chỉ nói tới bản thân Đông Dương thôi, nói không khẩn trương là giả.
Tiểu hội bàn đào hôm đó diễn ra vào buổi chiều.
Thường Đông từ sáng sớm đã tới canh giữ ở Dịch trạch, ăn uống no say, ngủ một giấc ngủ trưa xong lúc này mới theo thái giám đi tới hậu viện.
Dịch Vân Khanh cùng Dịch Khiêm sớm đã có mặt.
Từng cây đào lớn phát chi tán diệp, xen giữa những chiếc là xanh, từng nụ hoa đào bích, từng trái tiên đào cực đại như những viên ngọc, bởi vì trái đào quá nặng khiến cành không chịu nổi, mỗi trái đào lại có từng sa võng cố định trong suốt đỡ lấy.
Thường Đông đi tới, thở dài: “Mỗi lần ăn xong liền phải chờ tới một năm. Năm trước nghĩ năm nay nhất định phải hái nhiều hơn hai mươi trái, kết quả thì, ai, so với năm trước còn không bằng.”
Dịch Khiêm nghe xong âm thầm trợn trắng mắt, mạnh mẽ xoay người đi dặn dò hạ nhân cẩn thận đừng có đè gẫy cành đào.
Dịch Vân Khanh cũng mặc kệ hắn, tiến tới cây ở giữa kết ít trái nhất nhưng trái lại to nhất kia, dùng cây gậy kéo cành đem ba quả đào tiên hái xuống. Trái vừa hái xuống đã được các nha hoàn vội vàng dùng hộp gỗ được lót vải mềm đỡ lấy.
Mười ba trái tiên đào lớn nhất này tuy vẫn chưa chín hẳn nhưng cũng đã có chủ, ngay cả một sứt sẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537431/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.