Tiên đào dù thế nào cũng chỉ có từng đó, trừ đưa vào cung, Dịch Vân Khanh còn cho người chọn lựa thật kĩ đưa tới những quý gia quen biết. Những quý gia đã từng tới cửa cầu, hay như những nhà cố đi cửa sau đưa lễ vật hiển nhiên là không có, tuy rằng làm như này chính là đắc tội bọn họ, nhưng trong kinh thành, nhiều quý gia như vậy, sao có thể giao hảo với tất cả được?
Thời gian trôi qua thật mau, đảo mắt đã lại hai năm nữa qua đi. Ngày hôm đó, trời vừa mới sáng, ba chiếc xe ngựa thật lớn tiến đến cửa phủ, thủ vệ vừa thấy, là ba thanh niên xa lạ, liền hồ nghi tiến tới hỏi: “Xin hỏi, ba vị công tử là người phương nào?”
Thiếu niên công tử đi đầu một thân thanh sam, tóc phía sau được tùy ý buộc lên, mặt mày tuấn lãng, thần thái trầm ổn, nghe xong lời của người gác cổng liền nhíu nhíu mày.
Thanh niên cao lớn trông có vẻ nhiều tuổi hơn đứng bên trêu tức nói: “Ngươi là người gác cổng mới đi?” Nhìn một chút liền cười nói: “Ngươi là đồ ngốc! Đây là tiểu thiếu gia, còn không mở cổng nghênh đón?”
Tiểu thiếu gia?Người gác cổng vừa làm được ba tháng liền choáng váng.
Một người gác cổng khác vừa đi tiểu trở về trông thấy liền nhận ra, vội vui mừng tiến lên chào hỏi: “Cung nghênh tiểu thiếu gia hồi phủ.”
Dịch Khiêm trở về sau hai năm sang xứ người học tập, dầm mưa dãi nắng bên ngoái liền làm tan đi vài phần non nớt ngày xưa lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537420/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.