Đông Dương không biết lời của mình đã có tác động tới Phúc Hân quận chúa tiếng tăm lẫy lừng thế nào, có lẽ y cũng chưa từng nghĩ rằng người hôm đó nói chuyện phiếm với y lại chính là vị kim chi ngọc diệp kia, bất quá cho dù có biết thân phận của Phúc Hân, chỉ sợ Đông Dương vẫn sẽ nói ra những lời đó đi?
Khoảng giữa tháng mười một, ở kinh thành hạ xuống trận tuyết đầu tiên. Ngày hôm đó, Đông Dương ở tiểu thư phòng bồi Dịch Khiêm học bài, đại lão gia ra ngoài giao lưu với bằng hữu, lão thái gia nhàn hạ ở trong viện nghỉ trưa, Dư thị cùng lão phu nhân ngồi nói chuyện phiếm, đại a đầu cùng quản gia liền ở trong phòng có lò sưởi cấp các chủ tử chút khâu vá thêu thùa.
Ngoài phòng từng trận tuyết lớn bay tán loạn, gió lạnh đến thấu xương, người gác cổng ở đại môn cũng phải lui vào cửa hông sát với căn phòng nhỏ để sưởi ấm, trong đó có một cái lò sưởi, lại nhờ trù phòng cho chút khoai nướng ăn, đang muốn lấy cái gậy khều khoai chín ra thì mùi hương ngọt ngào khiến cho một người gác cổng khác phát hiện, kết quả là bị phỏng.
“Ha ha… A Tứ nha A Tứ, đồ nóng là không được ăn vội ăn vàng nha, bị bỏng rồi sao? Đáng đời!” Bị người giễu cợt một phen, trên tay cầm chén trà đang định uống, kết quả lại bị tiếng khóc tê tâm liệt phế ở ngoài cửa làm nhảy dựng.
“Cha, nương, là nhi tử bất hiếu!”
Hai người ngây ngẩn một khắc, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537412/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.