Thời điểm đến được phủ thành vẫn còn sớm, Vương chưởng quỹ liền tìm một gian trà lâu để nghỉ chân, nhân tiện hỏi thăm nơi ở của tri phủ đại nhân.
Điếm tiểu nhị cũng tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn, hàn huyên một chút nhàn sự về tri phủ tân nhậm, cuối cùng hỏi: “Khách quan đây là muốn đi bái kiến tri phủ đại nhân sao?”
1.Tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn: không biết thì sẽ không nói, nếu biết sẽ nói hết toàn bộ
Vương chưởng quỹ chỉ cười ha ha cho có lệ.
Điếm tiểu nhị cũng không nghĩ nhiều, rót thêm trà cho toàn gia rồi nói: “Khách quan nếu đi bái kiến tri phủ đại nhân để cầu tình, kia tiểu nhân liền khuyên khách quan một câu đừng bỏ phí tâm tư. Tân nhậm tri phủ nhậm chức ba tháng, trừ bỏ đi làm công sự trên nha môn, những người muốn từ hậu viện tiến tới cầu tình, đều không có ai làm được cả.”
Dịch Vân Thục nghe xong, cười hỏi: “Hậu viện của tri phủ đại nhân sao nghe như thiết dũng (lồng thép) vậy?”
“Kia thật đúng là thiết dũng.Vị phu nhân này không biết, tân nhậm tri phủ có một nam thê, nghe nói thân thể không tốt cho nên xin miễn hết thảy khách bái phỏng. Muốn từ hậu viện đi làm thân nha, một đám đều bị từ chối. Các vị biết Tạ gia bên thành Đông chứ? Chính là thủ phú tại Phúc Châu này.Thủ phú Tạ phu nhân đã đưa tới ba tờ bái thiếp, mà bóng dáng của tri phủ phu nhân vẫn chưa được thấy.”Nói xong liền nhìn quanh bốn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537399/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.