Mùng một Tết, Dịch Vân Khanh vào cung chúc tết hoàng thượng, mùng hai, đại cô cùng cô gia và con cái tới chúc tết, Lý Thục Thực không đến; mùng ba, quan viên có giao hảo liền bắt đầu lui tới. Dịch gia còn có lão thái gia, lão phu nhân nên nhiều người tự xưng là vãn bối tới chúc tết, đem Dư thị vội tới choáng váng. Mùng tám tết, Dịch Vân Khanh vào cung dự tiệc, đến ngày rằm, yến tiệc tết nguyên tiêu, Dịch Vân Khanh lại ở nhà cùng mọi người trải qua ngày này.
Bánh nguyên tiêu (bánh trôi nước) trong nhà là do Đông Dương tự tay làm, da bánh trắng noãn, mượt mà, nhẵn bóng nhân vừng đen, đậu phộng, chè đậu1, táo đỏ cùng nhiêu nguyên liệu khác, cả nhà ăn đến mức ăn chống đỡ.
Dịch Khiêm ăn nhiều nhất, ngồi phịch ở ghế dựa để Đông Dương xoa bụng xoa tới vui vẻ.
Dịch Vân Khanh đặt chén trà xuống kêu một tiếng, nói: “Ta mang Đông Dương đi xem hoa đăng (đèn lồng) trên phố, Khiêm nhi ăn no không đi được, liền để ở nhà nghỉ ngơi.”
Lão thái gia cười, gật đầu: “Hiện tại trên đường rất náo nhiệt, người trẻ tuổi nên đi nhiều một chút.” Lão thái gia lúc tuổi còn trẻ đã ở kinh thành, cũng đã từng xem hoa đăng, biết được lúc này là náo nhiệt nhất.”Trên đường nhiều người, mang theo hai tiểu tư thông minh. Chớ đi một mình, còn có, nhớ che chở Đông Dương chút.”
Lão phu nhân tiếp lời: “Ngày thường còn nói ta dài dòng, lão gia không phải như vậy sao?”
Lão thái gia thẹn quá thành giận: “Ta đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537381/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.