Dang tay đem người ôm vào trong lòng, cười: “Tứ thúc vẫn cho rằng Dịch gia giam cầm hắn.” Thế gia đại tộc sẽ không bao giờ chấp nhận một thứ tử quản lý gia nghiệp: “Dịch gia phân gia cũng đã được một thời gian, sẽ không bị một chút việc nhỏ nhoi này gây trở ngại. Hắn nhất định sẽ thuyết phục được gia gia, Tứ thẩm khẳng định cũng biết, Tứ gia nhất định sẽ thú vị thiếp này, có lẽ chuyện Tứ thẩm đến khóc than trước mặt gia gia cũng đã được Tứ thúc ngầm đồng ý.”
Đông Dương không hiểu.
“Tứ thúc là muốn để Tứ thẩm tới thử gia gia cùng nãi nãi, Tứ thẩm cũng biết thời biết thế, đến khóc một hồi còn nói có tới quyền chính thê.” Thấy Đông Dương không hiểu, nhân tiện nói: “Nếu việc này là Tứ thúc tới nói với gia gia, gia gia khẳng định là sẽ không dễ dàng chấp nhận, thậm chí còn cưỡng chế ra lệnh không cho phép thú quả phụ kia, nhưng lại bị Tứ thẩm tới nói trước, Tứ thúc có thể lấy đó để nắm được quyền chủ động.”
Đông Dương càng nghe càng mơ hồ.
Dịch Vân Khanh vỗ vỗ y: “Quên đi, mấy cái chuyện nhập nhằng này ngươi có nghĩ đến nát óc cũng không hiểu đâu. Đừng suy nghĩ nhiều, cứ đứng ngoài mà xem màn diễn này đi.”
Hôm sau, Tứ gia từ trấn trên chạy đến, một đôi phu thê này đem nhà cũ nháo tới một phen ầm ĩ, Dịch Vân Khanh cùng Đông Dương là vãn bối liền lảng tránh, nhưng buổi chiều khi Đại lão gia từ nhà cũ trở về, kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537353/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.