Đưa lão thái gia cùng lão phu nhân về nhà cũ, Dịch Vân Khanh liền bắt đầu vội lo liệu cho nhà mới. Trước tiên là từ trong thôn mời tới hai người giúp đỡ công việc hàng ngày trong nhà, sau đó cùng Đông Dương vào sâu trong núi săn bắn mang về nhiều dã vật phong phú. Dịch Vân Khanh cũng bớt chút thời gian đi lên thị trấn mua xe ngựa cùng một con ngựa tốt, cũng nhân tiện ở trấn mua lại khế ước mà Liễu thị trộm mang bán, nguồn gốc tiền bạc cũng đều là tiền bán các thảo dược quý từ các lần lên núi.
Lo ngại có người hoài nghi thì sao? Lại cũng không có người nào trong thôn tò mò đi kiểm tra cả.
Năm ngoái bị hạn hán nhưng nông dân cũng không sợ, trôi qua tháng giêng liền bắt tay vào làm ruộng, chờ mong năm nay thời tiết tốt để có thể bù lại tổn thất năm ngoái. Vài mẫu ruộng tốt trong nhà cũng giao cho hai trường công đi thu thập, mười mẫu đất lúc trước lão thái gia đã phân đều, nhưng Tam gia cùng Tứ gia đều lén lút tỏ vẻ không cần, đem ruộng cạn để lại cho Đại gia, đại lão gia cũng không từ chối, đem đất thu lại, nhưng mỗi lần có thu hoạch cũng mang qua hai nhà một chút.
Mười mẫu đất cạn phân cho Dịch gia đều là chọn lựa kĩ càng, không nói là cách xa nhau, nhưng ở mấy chỗ đó thổ nhưỡng cũng không kém các nơi khác, hảo hảo chăm sóc cùng làm phì, dành một năm để trồng đậu quả linh tinh, Đông Dương nhìn nhìn, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-the-cua-te-tuong/2537339/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.