Edit: Winterwind0207.
Giữa lúc Lâm Hành đối với chuyện sau khi hôn mê không hiểu gì cả, Nam Úc Thành chạy tới bệnh viện.
Sau khi nhận cuộc điện thoại kia, Nam Úc Thành dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bệnh viện, trong quá trình này, anh lo lắng tình huống Lâm Hành, cũng không biết Lâm Hành trên thực tế đã tỉnh lại. Bởi vậy khi anh tiến vào phòng bệnh, mang theo tư thái cảnh giác mà phòng bị tiến hành xem xét kỹ lưỡng.
Lâm Hành hiển nhiên cũng không nghĩ tới Nam Úc Thành sẽ đến nhanh như thế. Cậu vẫn còn đang suy tư tại sao mình bỗng nhiên chạy đến phòng bệnh Quế Kỳ, mà Quế Kỳ đi nơi nào? Cậu thử hỏi A Triệt thế nhưng A Triệt trả lời rất mơ hồ, nhìn qua vô cùng quái lạ. Giữa lúc cậu quyết định đi ra cửa hỏi những người khác một chút, Nam Úc Thành liền đẩy cửa tiến vào.
Tư thế đẩy cửa của anh vô cùng cẩn thận, nửa người giấu ở sau cửa, hơi nghiêng người đưa mắt nhìn về phía cửa, một tay nhẹ nhàng đem cửa đẩy ra. Anh đầu tiên là liếc nhìn tình bên huống trong, sau đó mới chậm rãi mà nghiêng người tiến vào. Sau khi vào cửa, anh cũng không có trực tiếp gần, mà là lập tức trở tay khoá cửa lại, ánh mắt thẳng tắp chiếu vào người Lâm Hành.
Lâm Hành từ trước tới nay chưa từng thấy ánh mắt Nam Úc Thành như vậy.
Đó là một ánh băng phi thường xa lạ mà lại lạnh như băng, mang theo chán ghét cùng căm hận vô cùng vô tận, thần sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-gio-noi/1913420/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.