Edit: Winterwind 0207
Suốt đêm không nói chuyện.
Lúc tỉnh lại trời đã sáng choang, Lâm Hành vẫn mơ mơ màng màng ở trong phòng nhìn một vòng, thế nhưng lại không phát hiện hình bóng của Nam Úc Thành.
Tối hôm qua đến nửa đêm, cậu cũng không biết mình ngủ từ lúc nào, mà tựa hồ ngủ cũng sâu, ngay cả khi Nam Úc Thành rời đi, một điểm động tĩnh cũng không thể đánh thức cậu.
Cậu lấy điện thoại di động ra liếc mắt nhìn, bây giờ là sáng sớm chín giờ mười phút. Trên điện thoại di động hiển thị hai tin nhắn chưa đọc.
Vừa mở ra nhìn, tin nhắn thứ nhất người gửi là Nam Úc Thành, nửa giờ trước gửi đến.
"Tôi đi ra ngoài một chút. Cậu ở trong phòng chờ tôi, trong vòng một tiếng tôi sẽ về."
Lâm Hành mím mím môi. Trải qua sự kiện con chuột tối hôm qua, người này tựa hồ quản lý mình chặt hơn. Lẽ nào anh ta thật sự coi mình thành kẻ nhát gan như vậy? Lâm Hành có chút bất mãn, mà suy nghĩ một chút, từ khi biết Nam Úc Thành cho tới nay, biểu hiện của cậu quả thực là rất nhát gan sao?
Lâm Hành lúng túng ho khan một tiếng, không muốn nghĩ sâu, lại tiếp tục mở ra tin nhắn thứ hai.
Tin nhắn thứ hai được gửi vào ba giờ đêm hôm qua, người gửi là Cố Kỳ Viễn.
Nhìn thấy tên Cố Kỳ Viễn, ngón tay Lâm Hành dừng lại, suy nghĩ một chút, mở ra tin nhắn của cậu ta.
Từ lần trước nói cho Cố Kỳ Viễn, cậu muốn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-gio-noi/1913319/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.