Edit: Winterwind0207
Sau khi chuyển tới một tuần lễ, Lâm Hành mới phát hiện không đúng.
Khởi đầu chẳng qua cảm thấy vị trí trong phòng ngủ có lúc không giải thích được chuyển động sang chỗ khác, rõ ràng trong nhà chỉ có một người, chén nước trên bàn lại không rõ chuyển động về phía trước khoảng mấy centimet, chờ cậu hết bận chuyện trong tay, quay người muốn lấy chén nước, suýt chút nữa không cẩn thận làm rơi cốc xuống mặt đất, Lâm Hành suy nghĩ rất lâu không nghĩ rõ ràng xảy ra chuyện gì, cuối cùng chỉ có thể kết luận vì chuẩn bị trình bày luận văn cho nên đầu óc chóng váng, đoán chừng là nhớ lộn.
Song mà chuyện kế tiếp, liền không thể dùng lý do ký ức hỗn loạn giải thích.
Vào một ngày, Nam Úc Thành không ở nhà, nửa đêm Lâm Hành đi nhà vệ sinh. Lúc đi ngang qua phòng bếp nghe thấy trong phòng bếp truyền đến âm thanh thì thầm, không phải là âm thanh của con người, giống như là âm thanh của con vật nhỏ nào đó vọng lại, nhưng mà sau khi cậu tiến vào phòng bếp nhìn mấy lần, bên trong trống rỗng, tất cả nhìn qua đều rất bình thường.
Mấy ngày kế tiếp vào buổi tối đều là tình huống như vậy, Lâm Hành đề cập tới Nam Úc Thành mấy lần, đoạn thời gian đó vừa lúc anh ta đang bận bịu một vụ án, không có quá nhiều thời gian cùng cậu tán gẫu, vội vã đáp một tiếng liền rời khỏi nhà tra án. Thế nhưng từ lúc đó về sau, Lâm Hành ngược lại rốt cuộc không nghe thấy phòng bếp truyền đến động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-gio-noi/135104/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.