Edit: Winterwind0207
Cố Kỳ Viễn đang đứng ở cửa ngẩn người.
Lâm Hành rất hiếm khi thấy cậu ta ngẩn người, phần lớn thời gian, Cố Kỳ Viễn đều mang gương mặt lạnh lùng thờ ơ, cậu ta có thể mang tất cả tâm tình che giấu dưới gương mặt lạnh như băng. Cho dù làm bạn thân đã nhiều năm như Lâm Hành, cũng có lúc không có cách nào suy đoán được tâm tình của cậu ta.
Đây là lần thứ hai Lâm Hành nhìn thấy Cố Kỳ Viễn ngẩn người.
Lần thứ nhất, là lúc bọn họ bảy tuổi, cha của Cố Kỳ Viễn ở bên ngoài bao dưỡng tình nhân, mẹ của cậu ta trong lúc vô tình biết được sự thật này, ở nhà cãi nhau một trận, hai người trưởng thành ở trước mặt con nhỏ đánh nhau. Cố Kỳ Viễn bị bọn họ ồn ào làm cho bất kham kỳ nhiễu*, len lén chạy ra ngoài tìm Lâm Hành ở nhà bên cạnh.
(*Bất kham kỳ nhiễu: không dễ dàng chịu điều khiển)
Nhà họ Lâm và nhà họ Cố đều là gia tộc có danh vọng, hơn nữa nhiều năm qua lại, nơi ở của hai nhà cũng rất gần. Nhà của bọn họ đều là biệt thự đơn độc, sau lưng biệt thự có một sườn núi nho nhỏ, Lâm Hành và Cố Kỳ Viễn khi còn bé rất thích lén lút chạy lên sườn núi chơi, thời gian đó ô nhiễm đô thị không có nghiêm trọng như bây giờ, ban đêm hai đứa nhỏ nằm nhoài trên bãi cỏ, đập vào mắt chính là bầu trời sao sáng lộng lẫy.
Ngày đó tâm tình Cố Kỳ Viễn không tốt, Lâm Hành liền cùng cậu ta trèo lên sườn núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thanh-gio-noi/135095/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.