Dương Cảnh Kiệt quyết định sẽ gặp An Thực, nhưng nơi ở của hắn rất khó tìm. Lần trước Diệp Dao dẫn anh em cảnh sát đi bắt, bọn họ cũng không nhớ được đường đi vào. Anh tự hỏi, rốt cuộc, giữa cô và An Thực có mối quan hệ như thế nào. Dương Cảnh Kiệt hết cách đành đến hộp đêm của An Thực tìm, đáng tiếc, hôm nay đóng cửa, nhà hàng, khách sạn thì không thấy.
Hiện tại, anh đang nói chuyện với nhân viên nhà hàng Đông Du "Cảm phiền anh giúp tôi liên lạc với An lão đại. Tôi có chuyện rất gấp."
"Thực xin lỗi, hiện tại ông chủ tôi không tiếp bất cứ ai. Mời anh về cho. Chỗ chúng tôi đều đang làm ăn."
Đây là lần thứ năm anh bị đuổi về. Chết tiệt! Dương Cảnh Kiệt tức giận đấm mạnh vào tường, ngay lúc cấp bách này, hắn lại chết ở đâu rồi???
.....
Đêm đến trong nhà giam rất lạnh lẽo và âm u, Diệp Dao không thể chợp mắt, dù cô rất mệt, chỉ muốn nghỉ ngơi, nhưng mỗi khi nghĩ đến việc mình bị giam lỏng thì trong lòng không yên. Hơn nữa, cô còn bị cấm gặp mặt các đồng đội...
*cạch...
Cửa giam đột nhiên mở ra, hai người cảnh sát bước vào, lôi cô đứng dậy "Đi!"
Diệp Dao nhíu mày "Các người muốn đưa tôi đi đâu?"
Một người cảnh sát lấy khăn bịt miệng Diệp Dao lại khiến cô không thể nói thêm bất cứ lời nào. Diệp Dao không thể chống cự, cứ như thế bị lôi lên chiếc xe tù giữa đêm khuya. Chiếc xe dần rời khỏi sở cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-vo-dinh-i-gap-em-ngay-xuan-phan/2110519/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.