*Tháng 6 năm 1537· giữa mùa hè· ngày và đêm
_
Băng đã vỡ tan.
Thật ra cũng không có gì khác biệt.
Nguyên Khánh cúi đầu nhìn vào đôi mắt đầy thách thức của Heine.
Bất ngờ, vui vẻ, nhưng lại rất tự nhiên.
Thế này là tốt rồi, cô nghĩ.
Trường thân cũng nghĩ như vậy.
"Chưa xuống à?"
Nguyên Khánh lắc đầu, vùi mặt vào bờ vai và cổ của Heine, hít lấy mùi hương từ cơ thể anh.
"Em mệt rồi."
Cả ngày lẫn đêm cô chưa chợp mắt, điều này trái với thói quen sinh hoạt hơn trăm năm của cô.
"Vậy chúng ta đi nghỉ thôi." Heine ôm lấy Nguyên Khánh, xoay người bước vào khoang thuyền.
"Chỉ nghỉ thôi sao?" Nguyên Khánh hỏi anh.
"Chỉ nghỉ thôi." Heine gật đầu.
Nguyên Khánh nhếch môi, vòng tay ôm lấy cổ Heine.
"Được thôi." Cô trả lời với vẻ miễn cưỡng.
Cơ thể Nguyên Khánh thì mệt mỏi, nhưng tinh thần lại vô cùng hưng phấn. Cô nằm trên chiếc giường gỗ, đắp trên mình chiếc chăn do chính cô chuẩn bị, giờ đây đã thấm đẫm mùi hương của Heine.
Thật ra cô không thấy quá mệt, nhưng thói quen sinh hoạt bao năm đã kìm hãm sự phấn khích của cô, nên chẳng bao lâu sau khi nằm xuống giường, cô đã chìm vào giấc ngủ.
Khi Nguyên Khánh đang nghỉ ngơi, tàu Thiên Thần Sải Cánh đã đón đợt tiếp tế đầu tiên.
Thực tế, họ vừa rời cảng Pisa chưa lâu, vật tư trên tàu vẫn còn rất dồi dào, không cần phải tiếp tế sớm như vậy.
Rossi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-vang-son/3702810/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.