Ngay từ lúc ban đầu, trong lòng cô, anh đã là "Không thể".Tiểu Vu đã nói với rất nhiều người: tớ thích Trương Đan Phong, tớ thích Tưởng Bá Phương, tớ thích Tiêu Thập Nhất Lang. Thích đến ngày nhớ đêm mong. Nhưng cô chưa bao giờ nói với bất cứ ai rằng, tớ thích Trình Mộ. Thích đã năm sáu năm rồi. Đã từng vì anh ấy trắng đêm không ngủ.
Tiểu Vu đã từng là một đứa trẻ vô cùng nghịch ngợm, nhưng khi tuổi thơ qua đi, thời kỳ nổi loạn ấy cũng biến mất hoàn toàn không dấu vết, cô trở nên rất ngoan ngoãn nghe lời, tự bản thân cố gắng vươn lên, không làm chuyện gì để cha mẹ buồn lòng.
Trước kỳ thi vào trường trung học, mẹ đưa cô đến các trường nổi tiếng để tìm hiểu, trong lúc lơ đãng cô nhìn thấy anh đứng dưới tàng cây ngô đồng cạnh cổng trường. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, dáng người cao gầy, đang khom người chỉ đường cho các phụ huynh. Cuộc gặp gỡ tình cờ này cũng chẳng thể xem là lãng mạng, nhưng Tiểu Vu lại coi như đây là định mệnh. Cô ngẩng đầu nhìn ánh nắng xuyên qua tàng cây nhuộm vàng lên mái tóc mềm mại của người thiếu niên. Cô nói với mẹ mình, cô sẽ đăng ký thi vào trường trung học này.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.