Về ký túc xá, Ninh Thành sầm mặt trèo lên giường trên, không đếm xỉa gì tới Doãn Thiên. Doãn Thiên dứt khoát túm lấy quần cậu, chớp chớp mắt nói, “Có tin tôi cho cậu phơi tr*m ngay tại đây không?”
Ninh Thành vẫn đang giận, nhíu mày bảo, “Buông ra!”
“Cậu xuống đây!”
“Buông ra!”
“Cậu xuống đây!”
Giằng co một lát, Ninh Thành cảm giác sắp bị tụt quần tới nơi, đành phải co chân đá văng Doãn Thiên, bộ dạng có vẻ hung ác nhưng thực tế cú đá vẫn rất nhẹ nhàng, trèo lên giường trên sửa sang lại quần, xong xuôi mới ngồi ở cuối giường, sốt ruột bảo, “Nói gì nói đi.”
Doãn Thiên ghé sát tới, liếc liếc các đồng đội đang mải làm việc riêng, hạ giọng nhỏ xíu chỉ cho Ninh Thành nghe, “Cậu đừng ăn giấm mà.”
Hiển nhiên Ninh Thành cãi ngay, “Tôi đâu có ăn gi…”
“Suỵt!” Doãn Thiên vội vàng nhào lên người cậu, bịt chặt miệng cậu.
Chu Tiểu Cát nhìn quanh hỏi, “Anh Ninh Thành, các anh vừa bảo ăn gì thế?”
“Cá khô!” Doãn Thiên giả vờ nổi trận lôi đình, đùng đùng chỉ vào Ninh Thành nói, “Cậu ta ăn trộm cá khô của anh, thế mà dám nói không ăn!”
“Tôi không ăn!” Ninh Thành coi “giấm” là “cá khô”, nghĩa khí ngút trời đáp, “Tôi là loại người đó sao!”
Doãn Thiên khinh bỉ nhìn cậu, gằn từng chữ một, “Cậu, còn, chối, hả!”
“Đừng ồn ào nữa các anh, có mấy gói cá khô thôi mà!” Chu Tiểu Cát lập tức lấy ra gói thịt heo khô cuối cùng trong ba lô của mình, không chút do dự nhét vào tay Doãn Thiên, thành khẩn nói, “Cho anh Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-trong-tieng-dan/1650878/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.