Trên đường trở về, Thư Ngọc ngồi trong xe chẳng nói lời nào, sắc mặt không biểu cảm nhìn ra cảnh phố phường ngoài cửa xe, không thèm nhìn Cô Mang một lần.
Cô không ngốc. Từ trước tới giờ Cô Mang chẳng thích hỏi đến chuyện người khác, sao lại có lòng tốt dạy Hạ Trì Trì đao thuật?
Nhớ lại ban nãy khi Diêm Phong tới tìm, cô suy nghĩ một cái là hiểu ngay.
Cô Mang nhất định theo đường khác biết được Hạ Tử Trì nhận loại nhiệm vụ nào.
Cô khẽ khàng thở dài một hơi.
Thật là bực mình mà.
Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ giấu anh dài lâu, dù sao anh là người rất nhạy bén cảnh giác. Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến anh và Mr. X lập dị kia gặp nhau, trong lòng cô sẽ không thoải mái.
Cô Mang cũng ngồi ở hàng ghế sau. Anh biết cô đang hờn dỗi, cho nên lúc này không dám trêu ghẹo cô, chỉ muốn để cô yên tĩnh một lúc, sau đó mới cúi đầu xin khoan dung.
Anh tinh thông rất nhiều thứ —— những cái khác khó nói, nhưng dỗ dành vợ anh cũng không tệ.
Thư Ngọc bỗng nhiên quay đầu qua: “Anh không được đi.”
Cô Mang bật cười: “Hạ Tử Trì đã đồng ý, em cũng đừng bận tâm nữa. Chẳng qua chỉ dạy Hạ ngốc cầm đao thôi, có gì khó chứ?”
Cô lạnh lùng lườm anh. Giả bộ, anh còn giả bộ nữa.
Anh lập tức kiềm chế, nếu còn mồm mép nữa, đêm nay anh sẽ không được vào phòng ngủ.
Anh hơi trầm ngâm, nắm tay cô, lời tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ruc-ro/2407989/quyen-8-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.