Sau khi ngồi xuống bàn làm việc, Trương Hoàn bắt đầu tiếp tục suy nghĩ chuyện nghĩ dở tối qua.
Từ chức.
Đây không phải là ý định nhất thời bộc phát, loại quan hệ của anh với Thẩm Trường Ninh chắc chắn không thể được chấp nhận ở môi trường làm việc này, anh nếu muốn thăng chức thì không thể tránh khỏi bị thẩm tra chính trị được.
Huống chi, mặc dù đã làm việc ở đây gần bảy năm, là phó chủ nhiệm trẻ nhất trong đơn vị, nhưng Trương Hoàn biết một phần cũng nhờ anh may mắn, may mắn xin vào làm lúc đơn vị đang ở trong thời kỳ giáp hạt, hơn nữa giai đoạn kia đang vận động trẻ hóa đội ngũ cán bộ, anh thật sự không thích hợp làm cán bộ, giám đốc Nghiêm cũng từng nói, anh cái gì cũng tốt nhưng không có mắt nhìn, không có sự nhạy bén chính trị.
Nhưng không phải lúc nào Trương Hoàn cũng không có mắt nhìn, là anh không muốn khom lưng, cho nên chỉ có thể bày ra dáng vẻ không hiểu gì hết.
Sau khi hạ quyết tâm, Trương Hoàn cảm thấy chuyện này nên giải quyết càng sớm càng tốt, anh từ trước đến nay không phải người thích trì hoãn, sau khi gọi điện hỏi cục trưởng có ở văn phòng không, thì xin phép được gặp mặt.
Sau khi nói rõ mong muốn xin nghỉ của mình, cục trưởng lập tức mở miệng giữ anh lại, nhưng chuyện này cũng giống như trời đổ cơn mưa, mẹ phải gả chồng (*) đều là chuyện tự nhiên sẽ xảy ra. Số năm Trương Hoàn công tác thấp nhất của một công nhân viên chức, nhưng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-o-truong-ninh/991011/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.