Buổi sáng trời vẫn nắng, thế mà đến chiều trời lại âm u, tầng mây rất thấp, giống như đưa tay ra là có thể chạm được, khí nóng dần biến mất, gió từ đằng xa nhè nhẹ thổi tới, chạm vào làn da làm người ta không khỏi run lên.
Ôn Hinh đang ở quán cà phê, ngẩng đầu nhìn thời tiết ngoài trời, có vẻ như trời sắp mưa…
Buổi sáng trong quán cũng không có nhiều khách lắm, buổi chiều lại càng ít người hơn, ngay cả tiểu Tô cũng nằm dài trên bàn, tâm trạng chán ngán mà cầm điện thoại nghịch nghịch.
“Chị Hinh.” Tiểu Tô thấy Ôn Hinh ngồi một bên gửi tin nhắn, thốt lên.
“Làm sao?” Ôn Hinh cũng không ngẩng đầu lên.
“Gần đây làm sao lại không thấy vị kia nhà chị ghé thăm nữa?” Nam thần không đến nên quán cũng không có người…
Ôn Hinh nghe vậy mặt không đổi sắc nhìn cô, “Tôi vẫn còn ở đây, cô bớt phóng túng một chút đi.”
Tiểu Tô rụt thân một cái, nhỏ giọng nói: “Em là nói nghiêm túc mà.”
Ôn Hinh đau đầu xoa mi tâm: “Tôi nói các cô, dựa vào nhan sắc để kéo khách các cô có thấy mất thể diện không hả?” Kinh doanh nhan sắc của vị kia nhà cô, không phải nghĩa là cô sắp phá sản rồi sao…
“Đâu có khó nghe như vậy, chị Hinh.” Tiểu Tô phản bác.
“Tưởng có ý kiến hay chứ.”
Tiểu Tô bĩu môi, lại lùi về chỗ ngồi của mình.
Ôn Hinh lại vùi đầu nhìn điện thoại, vừa rồi Mạc Nhiên mới gửi tin nhắn đến, nói chiều nay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-nhu-cu/3187754/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.