Ôn Du thu dọn đồ đạc đi xuống lầu, Tô Khinh Ca đã bày xong bữa sáng trên bàn, thời điểm nhìn thấy Ôn Du đi xuống, Tô Khinh Ca vẫn là không nhịn được ánh mắt sáng ngời.
Ôn Du thân hình cao gầy với mái tóc đen dài buộc đuôi ngựa, để lộ vầng trán trơn bóng đầy đặn, lông mày lá liễu mắt phượng, môi đỏ mũi ngọc, áo sơ mi chiffon trắng để lộ xương quai xanh tinh xảo của nàng, chiếc váy màu vàng tạo nên đường nét hoàn hảo, đường cong từ mông xuống bắp chân tạo nên cảm giác Ôn Du từ một tiểu thư khuê các liền biến thành một thiếu nữ thanh tú mới bước chân vào vườn trường.
Nhìn thấy Tô Khinh Ca đang nhìn thẳng vào chính mình, Ôn Du không khỏi dừng bước chân lại, cúi đầu nhìn chính mình một chút, cũng không phát hiện có cái gì không đúng, liền không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Tô Khinh Ca
"Làm sao vậy? Nhìn mình như vậy?"
Tô Khinh Ca bật cười: "Nhìn cậu ăn mặc như vậy, cho mình cảm giác như chúng ta trở về thời điểm mới vào đại học."
Ôn Du ngẩn người, sau đó chỉ vào sống mũi của mình cười nói: "Mình còn nhớ rõ lúc đó cậu chỉ cao đến đây, chỉ trong vòng một năm cậu đã cao bằng mình."
Nói xong nàng than nhẹ một tiếng: "Không thể tưởng được, đều đã qua nhiều năm như vậy."
Tô Khinh Ca mím môi nói: "Đúng vậy, không nói nữa, đến ăn cơm trước đi."
"Ừm" Ôn Du lên tiếng, theo sau ngồi vào chỗ trước mặt Tô Khinh Ca.
Bữa sáng rất đơn giản, một bát cháo rau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-nhu-ca/1600039/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.