Edit: Ngân Nhi
Cháo nóng trôi xuống bụng, làm ấm dạ dày, toàn thân cũng cảm thấy thư thái, tâm trạng trở nên tốt hơn nhiều.
Trịnh Bồi Bồi hỏi: “Chuyện của cậu đến đâu rồi?”
Lục Gia Diệp: “Cũng ổn rồi, song phương đã có ý định hợp tác, chỉ chưa bàn bạc cụ thể thôi.” Vừa nhấc mắt lên thì lại thấy gương mặt ửng hồng của cô, anh tỏ ra thờ ơ hỏi: “Cậu với Tô Hàn ngồi ôn lại chuyện cũ à mà uống nhiều rượu thế? Mượn rượu giải sầu à?”
Trịnh Bồi Bồi nuốt cháo, bình thản đáp: “Bọn tôi chỉ uống rượu thôi, có chuyện cũ gì mà ôn chứ.”
“Mối tình đầu của nhau mà lại bảo là không có chuyện cũ gì?”
“Đại ca à, bọn tôi chia tay cũng hơn ba năm rồi đấy, cậu tưởng tôi sẽ buồn bã cả đời sao?”
“không phải…” Lục Gia Diệp vuốt mũi, “Nhưng mà tôi thấy hình như Tô Hàn vẫn muốn theo đuổi lại cậu đấy, cậu nghĩ thế nào?” Cuối cùng vẫn là không nhịn được phải hỏi.
“Bọn tôi không thể nào có chuyện quay lại đâu, ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ.”
“Biết đâu cậu không phải ngựa tốt thì sao?”
Trịnh Bồi Bồi ngẩng đầu trừng anh.
Lục Gia Diệp cười: “Cậu là đại mỹ nữ kiêu sa đài các, là chị Bồi Bồi tài giỏi tuyệt vời, sao mà là ngựa tốt được? Kể cả có phải chọn một con vật để hình dung thì cũng phải là một con báo nhỏ đẹp say lòng người mới đúng.”
Trịnh Bồi Bồi thay đổi sắc mặt hiền hòa cực nhanh, cô cong môi hừ một tiếng rồi cúi đầu ăn cháo tiếp.
Lục Gia Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ngot-ngao-cua-anh-va-em/1266560/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.