Edit: Ngân Nhi
Hạ Chi Tuyển sững sờ nhìn cô nhóc đã bỏ chạy kia.
trên mặt vẫn còn xúc cảm ấm áp mềm mại, cậu giơ tay lên sờ, miệng khẽ nhếch lên cười.
Môi thật mềm…Hệt như trong suy nghĩ của cậu.
…không biết nếu hôn lên nó thì sẽ thế nào nhỉ?
Hạ Chi Tuyển tha hồ tưởng tượng trong đầu, càng nghĩ càng thấy miệng đắng lưỡi khô.
Trở về phòng ngủ, cậu ngồi xuống ghế, cầm chai nước khoáng lên uống cạn sạch.
Trong đầu lại hiện ra ánh mắt ngượng ngùng và đôi môi hồng ướt át của cô, làm cậu lại phải uống thêm một chai nước nữa để giải khát.
Lục Gia Diệp tắm rửa xong bước ra, vừa lau tóc vừa nói với Hạ Chi Tuyển: “A Tuyển, ném cho tôi bộ quần áo, ở trên giường tôi ấy.”
Hạ Chi Tuyển không có phản ứng gì.
Cậu ta lại nói lại: “Mau lên, ném cho tôi.”
Lúc Lục Gia Diệp giận đùng đùng đi tới, Hạ Chi Tuyển mới ngẩng đầu lên, như vừa tỉnh dậy khỏi cơn mê, hỏi: “Cậu nói gì?”
“…” Lục Gia Diệp tự cầm lấy quần áo của mình, “Mộng du cái gì không biết nữa.”
Hạ Chi Tuyển chỉ cười không nói.
“…???” Lục Gia Diệp hoảng sợ nhìn cậu.
Nếu bình thường mà cậu ta trêu ghẹo Hạ Chi Tuyển như vậy thì nhất định là sẽ bị cậu ấy công kích ngược lại.
Nhưng bây giờ là tình huống gì thế này? Miệng hơi mỉm cười, tâm trạng có vẻ rất tốt, ánh mắt thì nhộn nhạo?
Hạ Chi Tuyển có một gương mặt rất đẹp trai, phối với biểu cảm lạnh lùng cao ngạo thìsẽ thể hiện ra một vẻ đẹp thanh cao, còn như bây giờ, cậu ấy nhìn như yêu nghiệt vậy, đẹp đến say lòng người.
Con gái mà nhìn thấy thì sẽ hét chói tai cho xem… Lục Gia Diệp nhìn mà cũng muốn hét lên đây này!
Đáng sợ quá đi! Lục Gia Diệp lùi về sau một bước, vội vàng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ngot-ngao-cua-anh-va-em/1266500/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.