Edit: Ngân Nhi
“…Cậu!!!”
“Khát nước quá.” Lục Gia Diệp cầm cốc nước lên, cười híp mắt uống một ngụm.
Trịnh Bồi Bồi tức muốn nổ tung lên rồi, cô đạp một phát vào người Lục Gia Diệp, khiến cho cậu ta phải kêu gào ầm ĩ.
Hai người cứ thế đuổi bắt, tiếng hét chói cả tai, Hạ Chi Tuyển đang mơ màng ngủ bị đánh thức, hơi ngẩng đầu lên.
Cố Tư Ức nhìn cậu, lần đầu tiên thấy dáng vẻ cậu ngây ngốc đáng yêu như vậy.
Nhưng chỉ một giây sau là cậu lại đanh mặt, ngẩng đầu vuốt mi tâm, dựa vào ghế salon nói: “Ồn chết đi được.”
Tô Hàn kéo Trịnh Bồi Bồi ngồi xuống, giọng nói dịu dàng như đang dỗ dành: “Đừng nghịch nữa, cẩn thận đụng bị thương, cậu muốn chơi game à? Vậy để tôi chơi cùng cậu nhé.”
Đón nhận ánh mắt sâu thẳm lại đẹp đẽ kia, Trịnh Bồi Bồi biến thành một cô gái e thẹn ngay: “không phải…Tại tên kia cứ làm phiền rồi trêu mình nên mình tức thôi.”
“Tôi làm ảo thuật cho cậu xem nhé.” Tô Hàn mỉm cười, các ngón tay thon dài đưa ra lướt một vòng bên tai cô, búng tay một cái rồi thu về, lúc xòe tay ra thì xuất hiện mộtđóa hoa hồng nhỏ.
Trịnh Bồi Bồi kinh ngạc mở to mắt, mấy bạn nữ kia cũng sửng sốt.
“Tặng cậu này, đừng tức giận nữa nhé.” Tô Hàn đưa bông hồng cho Trịnh Bồi Bồi, trong đôi mắt chỉ có mỗi hình bóng của cô.
“Ừm, mình không thèm tức giận với kẻ ngốc, không tức giận không tức giận.” Trịnh Bồi Bồi nhận lấy bông hồng, miệng mỉm cười.
Lục Gia Diệp dựa vào ghế, vắt chân lên như đại gia, hô to: “Tiểu Tô Tô à, trò ảo thuật cũ rích này cậu đã chơi không biết bao nhiêu lần rồi, đừng có đem ra lừa gạt hổ cái ngực to ngốc nghếch được không hả?”
Trịnh Bồi Bồi nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ngot-ngao-cua-anh-va-em/1266492/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.