Edit: Ngân Nhi
Hạ Chi Tuyển đưa Cố Tư Ức về nhà mình đúng giờ cơm tối.
Nhưng trong nhà không có ai, cô giúp việc cũng vì Hạ Chi Tuyển nói là hai ngày cuối tuần sẽ không về ăn cơm nên đã về nhà bế cháu rồi.
Cố Tư Ức đã chuẩn bị sẵn tinh thần đến đây để chào hỏi bố mẹ Hạ Chi Tuyển, thế mà vào đến nhà thì…
Hạ Chi Tuyển đón nhận sự hoài nghi của cô, nói: “Chắc bố mẹ anh vừa có việc đột xuất.”
“Ồ.” Cố Tư Ức gật đầu.
Hạ Chi Tuyển biết rõ là trong nhà mình không có ai, muốn mời Hứa Giai Tuệ tới làm khách cũng chỉ là cái cớ để đưa Cố Tư Ức về nhà cùng cậu thôi, cậu biết là mẹ cô sẽkhông dễ dàng đồng ý tới chơi, nên hiển nhiên là sẽ bảo con gái đi rồi.
“Vậy tối nay bọn mình ăn gì? Ra ngoài ăn hay mua mang về?” Cố Tư Ức hỏi.
“…” Lúc này Hạ Chi Tuyển mới thấy là mình suy nghĩ không chu toàn, chỉ lo đưa được người về mà không nghĩ tới chuyện ăn tối.
“Em có kén ăn không?” Hạ Chi Tuyển hỏi.
“không ạ, em ăn gì cũng được.”
“Thế đợi anh nấu cho em bát mỳ nhé.”
“…”
Hạ Chi Tuyển cởi áo khoác, xắn tay áo lên đi vào bếp.
Cố Tư Ức ngơ ngẩn, cậu ấy biết nấu ăn sao?
cô đi theo tới cửa phòng bếp, nhìn Hạ Chi Tuyển đang tìm đồ trong tủ lạnh, hỏi: “Có cần em giúp gì không?”
“không cần, em cứ ngồi ngoài chờ anh là được.” Cậu đáp.
“Ồ, vâng ạ.” Cố Tư Ức nghe lời quay đi.
cô ở nhà mười ngón tay không phải chạm nước, không vào bếp bao giờ, cho nên cũng chẳng giúp được gì thật.
Học thần đúng là học thần, phương diện nào cũng giỏi, người phàm như bọn cô chỉ có thể đưa mắt nhìn lên mà thôi…Cố Tư Ức mang theo tâm trạng sùng bái này đi về phòng khách, ngồi trên salon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ngot-ngao-cua-anh-va-em/1266487/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.