Rốt cuộc chúng tôi cũng không đi xem phòng ở.
Tôi bị mang về bệnh viện, bác sĩ chụp CT, kiểm trađương nhiên không có vấn đề gì.
Không thể kiếm tiền cho bệnh viện, xem ra bác sĩ khôngcam lòng, vung tay múa bút gióng hồi chuông làm tinh thần hăng hái bằng một đơnthuốc mười hộp Melatonin, Tần Mạc không hề cau mày dù chỉ là một chút, hàophóng mua thuốc.
Tôi nghĩ đến bộ phim “Người quản lý khách sạn” của HànQuốc, đó là bộ phim hay hiếm hoi của Hàn mà các nhân vật chính không mắc bệnhung thu hay mất trí nhớ, nam chính đưa cho nữ chính một chiếc nhẫn, nữ chínhhỏi nam chính mua chiếc nhẫn này thế nào, là bảo với nhân viên cửa hàng đưa chochiếc đắt nhất sao? Nam chínhtrả lời là em cho anh là đồ ngốc à? Anh nói với nhân viên cửa hàng rằng chọncho anh một chiếc nhẫn ma thuật, chỉ cần người yêu của tôi đeo lên tay thì vĩnhviễn không bao giờ rời xa tôi.
Năm ấy tôi học năm thứ hai, vẫn đang trong giai đoạnđau khổ yêu đơn phương Lâm Kiều, bị lời thoại này làm cho cảm động. Hôm nay độtnhiên nhớ đến, không biết vì sao cảm thấy nếu có một ngày Tần Mạc mua nhẫn chobạn gái, tám mươi phần trăm là sẽ bị nhân viên cửa hàng lừa gạt mua chiếc nhẫnđắt nhất. Trước mắt anh ta mua một đống thuốc đắt thế này cũng đã chứng minhđược vấn đề rồi.
Tôi vỗ trán cảm thán trong lòng, thật là cái đồ vôtích sự?
Ba ngày tiếp theo Tần Mạc bận rộn công việc, không tìmđược lúc nào rỗi để đi xem phòng, mà Nhan Lãng rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-la-doa-hoa-hai-lan-no/55632/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.