Sáng sớm. 
Thứ hai, giờ hành chính. 
Đêm qua tiễn đưa Chu Chẩm Nguyệt cũng đã ba giờ đêm, tự nhiên nàng ngủ không ngon giấc. Mục Tuyết Y ngáp một cái đến phòng ăn tầng một, chuẩn bị ăn bữa sáng rồi đến công ty. 
Kỳ Yến đang làm bữa sáng, Mục Tuyết Y ngồi vào ghế, thuận miệng hỏi: "Mục Quốc Thừa đã đi chưa?" 
Kỳ Yến bưng một đĩa bánh mì nướng và trái cây tới: "Tối qua ông ta không về nhà." 
"Ồ... đúng." Mục Tuyết Y cảm giác mình ngủ đến hồ đồ, dùng sức lắc đầu. 
Kỳ Yến lén liếc Mục Tuyết Y một chút, thấy dấu hôn trải rộng trên xương quai xanh trong cổ áo ngủ lỏng lẻo của nàng. 
... Đêm qua lúc đưa viên bột củ sen cho nàng, rõ ràng là không có. 
Đem đĩa thức ăn đầy ắp đặt ở trước mặt Mục Tuyết Y, Kỳ Yến yên lặng xoay người trở lại phòng bếp. 
Mục Tuyết Y cắt lát bánh mì tiếp theo, phết nước sốt Walden Farms rồi cho vào miệng. 
Vừa nhai vừa liếc mắt nhìn Kỳ Yến trong phòng bếp. 
Dừng lại trong giây lát. 
Khi ánh mắt thu hồi, mặt mày vẫn dửng dưng như cũ. 
* * * 
Công ty Mục thị. 
Triệu phó tổng và Tôn phó tổng đứng trước bàn làm việc của Mục Quốc Thừa, mặt lộ vẻ khó xử. 
Lát sau, Triệu phó tổng cố thuyết phục: "Mục tổng, thay đổi pháp nhân và chuyển giao quyền kiểm soát cổ phần tuyệt đối đúng là có thể trốn tránh trách nhiệm, thế nhưng chỉ sợ tiểu Mục tổng..." 
Mục Quốc Thừa nhấc tay: "Chỉ dùng tên tuổi của nó che mắt thôi, nó mới nhậm chức chưa bao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/865649/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.