* * * * * * *
Chu Chẩm Nguyệt bỗng nhiên nhận ra mọi thứ dường như đã khác đi.
Một năm trước, Mục Tuyết Y quay về tìm cô, hai người ký kết hợp đồng.
Khi ấy, trong mối quan hệ của bọn họ, người chiếm ưu thế luôn là cô.
Bây giờ cô vẫn dùng hợp đồng trói buộc Tuyết Y như cũ, thậm chí còn bắt nàng đeo còng tay thể hiện sự thấp kém.
Thế nhưng Tuyết Y... không tí mảy may yếu thế.
Hết thảy áp bức và ép buộc của cô giống như đánh trên cây bông.
Cây bông không chỉ không đau chút nào, mà ngược lại còn im hơi lặng tiếng bao vây lấy cô.
Khiến cho cô sa vào, nghẹt thở.
Khiến cho cô...
Dõi theo bước chân của nàng.
Dõi theo suy nghĩ của nàng.
Không còn nhớ nổi dự tính ban đầu.
Chu Chẩm Nguyệt nhắm mắt, quay đầu lại, dời vành tai đỏ chót khỏi môi dưới Mục Tuyết Y, dùng môi mình thay thế vị trí cũ, chạm vào đôi môi mềm mại của đối phương, chặt chẽ hôn nhau.
Hơi thở nóng rực phả vào mặt nhau.
Dù gió đêm lành lạnh có thổi tới đây, đều sẽ thay đổi nhiệt độ.
Chu Chẩm Nguyệt vừa hôn Mục Tuyết Y vừa ôm lấy nàng, đỡ nàng, ôm cái người quá mức gầy gò này đến bàn kính, để nàng ngồi lên cạnh bàn.
Trong tiềm thức vẫn nhớ rằng mắt cá chân của nàng bị thương, không đành lòng để nàng đứng lâu.
Môi từ môi dưới lướt đến gò má, lại chuyển đến bên tai.
Bờ môi vẫn còn mang theo hơi lạnh của đêm rét, nhưng dưới vành tai Mục Tuyết Y nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/865625/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.