* * * * * * *
Cát Vi Nùng nghĩ Mục Tuyết Y nói "Muốn đi dạo chỗ khác" là muốn đi tìm Chu Chẩm Nguyệt.
Nhưng Mục Tuyết Y không làm như nàng dự đoán mà đi thẳng lên tầng hai.
Đại sảnh tổ chức dạ hội có không gian hai tầng, trên tầng hai có một hành lang hình vòng cung, đứng trên đó có thể quan sát được toàn bộ hội trường.
Mục Tuyết Y chống gậy, chậm rãi đi tới một bên lan can, nửa dựa vào lan can nhìn xuống phía dưới.
Trong đám đông, Chu Chẩm Nguyệt chỉ là một điểm rất nhỏ.
Quá nhỏ, thậm chí còn nhỏ hơn lúc cô họp báo trên màn hình máy tính.
Cát Vi Nùng đứng ở sau lưng, nhẹ giọng hỏi: "Không đi tìm cô ấy ư?"
Mục Tuyết Y mỉm cười, lẩm bẩm nói: "Cô không cảm thấy... tự nhiên bỏ đi, lại tự nhiên tìm về, là chuyện rất đáng ghét sao?"
"Một lần thì thôi, nhưng đây đã là lần thứ hai, sao tôi lại có thể tùy tiện đến gặp chị ấy..."
Cát Vi Nùng: "Nhưng không phải cô bị bệnh sao? Một người có bệnh tâm lý, đưa ra lựa chọn vốn không thể áp đặt chuẩn mực của người bình thường. Cô giải thích rõ ràng với Chu tổng, có lẽ cô ấy sẽ thông cảm."
Nàng dừng một chút, hạ thấp giọng: "Vả lại một năm qua, cô rất nỗ lực vượt qua..."
Mục Tuyết Y cong khóe môi, khe khẽ thở dài.
"A Nùng, không phải ai cũng bằng lòng ở một chỗ chờ tôi."
Nàng đứng thẳng dậy, chống gậy rồi xoay người lại.
"Tôi cũng không thể cưỡng cầu bất cứ một ai thông cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/865616/chuong-84.html