* * * * * * * 
Mưa rơi ngày càng lớn, không có xu hướng thuyên giảm. 
Tiểu Ngải đỗ xe vào bãi, nhanh chóng cầm dù chạy tới, đứng sau lưng của Chu Chẩm Nguyệt, liều mạng nháy mắt ra hiệu với Tống Kiệt và Phó Thiến. 
Tiếc thay, Tống Kiệt vẫn không hiểu ý tứ của Tiểu Ngải, hắn thăm dò hỏi: "Chu tổng, sao cô đột ngột đến đây thế? Lẽ nào trong công ty có chuyện khẩn cấp..." 
Chu Chẩm Nguyệt phớt lờ hắn, thậm chí nhìn cũng không muốn nhìn, cô trực tiếp đi thẳng tới trước mặt Tiết Tiểu Bạch. 
"Điện thoại." Cô đưa tay, vươn năm ngón tay về phía hắn. 
Tiết Tiểu Bạch sững sờ ngây ngốc, đồng nghiệp bên cạnh âm thầm đụng vào cánh tay, lúc này hắn mới run cầm cập, vội đem điện thoại của Mục Tuyết Y đặt vào trong tay Chu Chẩm Nguyệt. 
Trong lúc nhất thời, đầu óc ngà ngà say của Tiết Tiểu Bạch bị gió đêm lạnh giá thổi bay đến không còn gì. 
Chu Chẩm Nguyệt cất điện thoại vào túi áo khoác, sau khi lấy tay ra lại dò tìm về phía trước, nắm chặt tay của Mục Tuyết Y rồi dắt nàng vào dưới tán dù của mình. 
Tống Kiệt và Phó Thiến ngơ ngác nhìn bọn họ, vẻ mặt như sắp đóng băng tới nơi, ngay cả mắt cũng quên chớp. 
Chu Chẩm Nguyệt không nói thêm gì, cũng không ở lại lâu, cô nghiêng dù về phía Mục Tuyết Y một chút, xoay người dẫn nàng chậm rãi trở về bãi đỗ xe. 
Mục Tuyết Y thấy Chu Chẩm Nguyệt lặng thinh, nàng cũng không dám mở miệng, đành ngoan ngoãn đi theo cô. 
Đợi hai người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/865573/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.