* * * * * * *
Mục Tuyết Y bỏ ra chút công sức mới thoát khỏi Tiết Tiểu Bạch. Mà Tiết Tiểu Bạch từ đầu tới cuối vẫn cảm thấy Mục Tuyết Y chỉ đang thẹn thùng, hôm nay coi như hắn từ bỏ, trong lòng thế nhưng không có ý định từ bỏ.
Hắn tin chắc rằng dù phụ nữ có xinh đẹp đến đâu cũng không cưỡng lại được một người đàn ông có điều kiện tốt như hắn.
Việc Mục Tuyết Y từ chối hắn cho thấy cô gái này chỉ đang giả bộ rụt rè.
Ra khỏi công ty, Mục Tuyết Y liền đem mọi người và mọi chuyện ở bộ phận tiếp thị ném ra sau đầu, nàng khẽ ngân nga một giai điệu, lái chiếc xe đạp đi vào con đường mòn đầy lá rụng yên tĩnh.
Con đường tĩnh mịch không có bóng người, một mình nàng có thể chậm rãi đạp xe mà không cần lo lắng ngán đường của kẻ khác.
Đang đạp xe, bỗng dưng từ phía sau vang lên âm thanh của động cơ ô tô.
Mục Tuyết Y tự giác tấp vào lề đường để nhường cho xe chạy. Nhưng chiếc xe kia sau khi vượt qua nàng thì lại đột ngột dừng lại, dùng tốc độ chậm rì rì lái song song với chiếc xe đạp.
Khi Mục Tuyết Y tò mò nhìn sang thì cửa sổ phía sau từ từ hạ xuống, lộ ra nửa bên mặt của Chu Chẩm Nguyệt.
"A Nguyệt?" Dưới chân Mục Tuyết Y vẫn không dừng lại, ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Chu Chẩm Nguyệt từ trong xe nhìn nàng, nhàn nhạt cười: "Vốn muốn gọi em lên xe, nhưng lại thấy em đang vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/865564/chuong-32.html