Vào mùa thu, trận mưa lớn thứ tư trong năm giáng xuống Cao Xuyên.
Một cơn mưa thu lạnh lẽo ập đến, thời tiết dần ẩm rét, gió luồn lách qua ô cửa sổ, buốt như kim châm.
Do ác mộng trằn trọc, chăn bông trượt xuống, Chu Chẩm Nguyệt đột nhiên thức giấc.
Bây giờ đang là tháng thứ tư của thai kỳ, tình trạng khi mang thai bắt đầu chuyển biến.
Vừa thức đã muốn nôn, kèm theo cảm giác đau tức ngực, toàn thân đâu đâu cũng không thoải mái.
Cô rón rén muốn xuống giường, đi vào WC nôn một chút.
Chu Chẩm Nguyệt vừa động đậy, Mục Tuyết Y đang say giấc bên cạnh chợt tỉnh, dụi mắt mơ màng nói: "A Nguyệt... chị muốn đi tiểu à..."
Chu Chẩm Nguyệt đỏ mặt: "Đừng nói mấy chữ chướng tai gai mắt này, phải nói là "đi vệ sinh"."
Mục Tuyết Y: "Ừm, chị muốn đi vệ sinh sao?"
Chu Chẩm Nguyệt: "... Không phải, chị gặp ác mộng, tỉnh lại có hơi buồn nôn."
Mục Tuyết Y bò dậy, lấy một cái áo khoác len phủ thêm cho Chu Chẩm Nguyệt, thở dài: "Lúc trước em nói cứ để em mang thai, chị lại khăng khăng..."
Chu Chẩm Nguyệt: "Chúng ta đã nói sẽ không thảo luận chuyện này nữa mà?"
Mục Tuyết Y gãi đầu, không nói tiếp nửa câu sau.
Ban đầu bọn họ thảo luận kết hôn rồi thì ai sẽ mang thai, Mục Tuyết Y chủ động giành, Chu Chẩm Nguyệt cũng đồng ý.
Thế nhưng Chu Phong Niên lên tiếng, nói: Con của hai người nhất định phải theo họ Chu.
Ông lão có quan niệm truyền thống, cảm thấy cần có một đứa bé họ Chu kế thừa gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/3947521/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.