* * * * * * *
Tại gian hàng chợ đêm, bà chủ đầm đìa mồ hôi đang nấu một bát mì vằn thắn nhỏ, trong nồi hơi nước bốc lên nghi ngút.
Chu Chẩm Nguyệt khoanh hai tay đứng một bên, Mục Tuyết Y ở phía sau đứng cách cô năm bước chân, cả hai rơi vào im lặng.
Phần mì vằn thắn đã nấu xong, bà chủ đóng gói bỏ vào túi ni lông, đưa cho Chu Chẩm Nguyệt, lau mồ hôi nhiệt tình nói: "Trời sắp mưa rồi, mỹ nữ mau mau quay về nhà."
Chu Chẩm Nguyệt nhận lấy thức ăn, lạnh nhạt nói: "Cảm ơn."
Cô xoay người rời đi, Mục Tuyết Y lập tức theo sau, vẫn như cũ không quá gần, cách cô năm bước chân đằng sau.
Hai người đi được nửa đường, chân trời truyền lại ầm ầm tiếng sấm, mưa to đột ngột trút xuống, không cho người ta chuẩn bị kịp đã tầm tã tuôn trào, trong không khí nhất thời ngập tràn mùi đất ẩm ướt.
Mưa quá nhanh, cả hai chỉ có thể đến trạm xe buýt gần nhất trú mưa. Chu Chẩm Nguyệt cố gắng liên lạc với Tiểu Ngải, nhưng không biết tại sao gọi mãi cũng không được.
Mục Tuyết Y không dám đến quá gần Chu Chẩm Nguyệt, bèn ngồi rúc vào trong góc. Không gian của trạm xe buýt vốn hẹp, nước mưa theo gió thổi đến, làm ướt chân của nàng, nàng ôm tay khẽ run nhẹ.
Chu Chẩm Nguyệt nhìn nàng một cái: "Xích qua đây một tí..."
Trái tim Mục Tuyết Y đột nhiên được sưởi ấm, nhẹ nhàng di chuyển đến gần cô, trên môi vẫn nở nụ cười tự mãn.
Chu Chẩm Nguyệt nhìn đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-khong-tu-bo/249261/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.