Sau khi tra khảo ra tung tích của Thẩm Cẩm Tú, Lưu Uyên lập tức đổi sang trang phục của người Hán và chạy đến am Quảng Hóa cùng A Diệu và những người khác. Nhưng ông ta không ngờ rằng hành động của mình nhanh như vậy mà vẫn vồ hụt.
Hương trên Phật điện vẫn còn đang cháy, kinh Phật thì bị lật một nửa, thậm chí đệm quỳ còn có chút hơi ấm, nhưng toàn bộ am ni cô đều không có lấy một người. Bọn họ tìm kiếm tất cả những nơi có thể tìm, ngay cả rừng cây phía ngoài nhà cũng không tìm thấy một bóng ma nào. A Diệu vốn phập phòng lo lắng, sợ Lưu Uyên cùng những người khác đụng phải A Lạc, may mà A Lạc không có ở đó khi bọn họ tìm kiếm.
Lưu Uyên tức giận thở hổn hển, song lại hết cách đành phải lui về Liễu phủ và lạnh lùng chất vấn: "Tại sao Thẩm Cẩm Tú lại biến mất như thế?"
A Diệu cúi đầu đứng ở trước mặt ông ta, trong lòng chàng thoáng hiện lên sự thống khổ. Giọng điệu của Lưu Uyên rõ ràng đang muốn tra hỏi chàng như một tên tay sai, đâu giống như đối xử với đứa con ruột thịt của mình. A Diệu cười giễu. Mặc dù Đại Thiền Vu đã thừa nhận chàng, nhưng ông ta chỉ tuyên bố với bên ngoài rằng chàng chỉ là nghĩa tử. Chỉ một số ít người như Cổ Li và A Lạc mới biết được sự tình. Đại Thiền Vu có rất nhiều thê thiếp, riêng nhi tử đã có tới hơn chục người. Người con cả là Lưu Hòa được sinh ra bởi Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-huy-hoang/3304649/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.