Tần thị nghe xong lời nói của Tống Ngọc Tịch thì trong lòng cảm thấy có chút buồn bã, bà đương nhiên hiểu đứa nhỏ này nói thế là có ý gì. Thân phận của nàng ở một nơi như Kỷ gia thì làm sao có thể trải qua những ngày tốt đẹp được đây. Bà cũng đã từng phái người đi nghe ngóng, cuộc sống của nàng ở Kỷ gia tại Uyển Bình đã từng là cái dạng gì, càng nghe thì càng cảm thấy nhi tử của mình rất vô liêm sỉ, cũng vô cùng đau lòng đứa nhỏ này đã phải chịu quá nhiều cực khổ. Nhưng khó có được chính là, cực khổ như vậy cũng không làm cho suy nghĩ của nàng bị mơ hồ, nàng hiểu lí lẽ, biết rõ phải trái, tính tình ngay thẳng, không bị lây nhiễm nhân phẩm của Kỷ gia, đúng là không hề dễ dàng. Khi bà biết được, đứa nhỏ này vì một nha hoàn chết thảm, mà dám khiêng theo thi thể đi cáo trạng công đường, dùng khả năng của một mình mình, thậm chí có thể nói là liều cả mạng mình, cũng muốn thay một nha hoàn mà trong mắt người ngoài không hề có chút ý nghĩa nào đòi lại công đạo, chuyện này đã gây chấn động không nhỏ cho Tần thị, bà cảm giác đứa nhỏ này thật giống những tôn nữ lớn lên bên cạnh bà, thậm chí tính tình càng thêm cứng cỏi hơn, trong lòng có pháp luật của chính mình, Tần thị cảm thấy rất vui mừng.
Vẫy tay với Tống Ngọc Tịch, để nàng đứng ở trước người, rồi kéo nàng ngồi xuống bên cạnh mình, vuốt mái tóc đen nhánh sáng bóng của Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-hoa-le-cua-my-nhan/1843387/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.