Kỷ Lan cười lạnh, Tứ di nương xuất thân nhạc phường, từ trước đến nay đều là lẳng lơ câu dẫn, nhưng Lâm thị lại có xuất thân không tầm thường, năm đó là gả làm chính thê của thế tử Hầu phủ, Kỷ Châu cả đời chỉ lấy một mình nàng ta, bên người cũng không có thị thiếp thông phòng, nàng ta nào có kinh nghiệm ứng đối với loại người như nữ tử xuất thân nhạc phường còn ghê tởm hơn cả lưu manh trên phố này chứ, ôm tâm trạng chờ xem kịch vui, thì đã thấy Lâm thị không nóng không lạnh trả lời một câu:
"Phương pháp thì đương nhiên là có nhưng cũng không tiện nói ra. Nếu không, chúng tỷ muội ai cũng đều học được mất thì sao?" Lâm thị nói xong câu này thì tiến lên nói với Kỷ Lan:
"Phu nhân thương mến, Thất tiểu thư vẫn còn là cô nương chưa gả, những chuyện hậu trạch của chúng ta, nàng nghe nhiều cũng vô ích, chi bằng cho nàng trở về trước, tỷ muội chúng ta mới có thể thoải mái nói chuyện, mà Tứ di nương cũng có thể tiện đào sâu lĩnh giáo hơn đúng không?"
Kỷ Lan cắn răng liếc nhìn Lâm thị, rồi lại liếc nhìn Tống Ngọc Tịch, bây giờ, người nàng ta muốn giải quyết nhất chính là Lâm thị, còn Tống Ngọc Tịch người thứ nữ này, vẫn còn chưa đến lượt, nàng ta vẫy tay gọi Bình ma ma, phân phó nói:
"Mang Thất tiểu thư đi tây thứ gian [1], các tiểu thư đều ở chỗ đó, tuy đã lớn như vậy rồi, nhưng mấy tỷ muội vẫn còn chưa gặp nhau, các cô nương khác vẫn luôn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-hoa-le-cua-my-nhan/1843384/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.