Kỷ Uyển Diễm trở lại gian phòng, đưa cho Lâm thị ngân phiếu mà Kỷ Hành vừa đưa, đếm hết thì có những tám trăm lượng, tất cả đều là ngân phiếu mệnh giá mười lượng, chắc là Kỷ Hành đã sớm chuẩn bị cẩn thận, sợ hai người các nàng không có chỗ đi đổi, liền cho mệnh giá nhỏ một chút.
"Ca ca nói, ca cùng mấy bằng hữu làm chút buôn bán, về vấn đề tiền thì bảo chúng ta không cần lo lắng."
Lâm thị gật đầu, nói: "Ca con và Diệp Thanh là bằng hữu, có làm buôn bán, cũng là bình thường."
Kỷ Uyển Diễm nhìn dáng vẻ Lâm thị có hơi mệt, liền đỡ bà nằm xuống, Lâm thị đưa hết tất cả ngân phiếu cho nàng, rồi mới lên tiếng:
"Phụ thân Diệp Thanh và phụ thân của các con là mạc nghịch chi giao[1], Diệp gia là hoàng thương, ca ca con năm đó bị đuổi đến bước đường cùng, nhờ Diệp gia tiếp tế, mới có ngày hôm nay."
[1] Mạc nghịch chi giao: quan hệ thân thiết
Kỷ Uyển Diễm giờ mới hiểu được, nói: "Nguyên lai phụ thân còn có một người bạn như vậy, nói như vậy, cũng may là có Diệp gia."
Ánh mắt Lâm thị rơi lên trên mặt Kỷ Uyển Diễm, nhìn nữ nhi có dung mạo tám phần tương tự mình, thần sắc Lâm thị dường như có chút bi thương, đôi môi mỏng nhỏ nhắn khép mở hai lần, giống như là muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là không nói gì, chỉ nhắm mắt lại.
Kỷ Uyển Diễm thấy bà mệt mỏi, thì dừng nói chuyện với bà, đứng dậy, buông màn, đi ra ngoài. Nhưng không biết đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-hoa-le-cua-my-nhan/1843364/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.