Edit+beta: Bae Jim.
A Lan đứng cạnh bếp lò, mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào nồi gà hầm, nói với lão nhân áo xám: "Công tử nhà bá nói hắn ăn cái gì ta liền ăn cái nấy."
Lão nhân nghiêm mặt không hé răng liếc A Lan một cái, đặt chén canh gà đầy lên khay, lại thò cái muỗng vào nồi, vớt lên nửa con gà để vào trong tô lớn.
A Lan ồ một tiếng, tỏ vẻ mình đã hiểu, thịt chủ tử ăn, canh hạ nhân uống. Ánh mắt nàng ảm đạm, đang muốn bưng đi, lão nhân chậm rãi nói: "Thức ăn của công tử nhà ta cần thanh đạm, canh gà là của ngài ấy, dư lại thịt ngài ấy không ăn, ngươi tự xem mà lo liệu."
A Lan kinh ngạc, lão nhân xụ mặt biểu tình rất nghiêm túc cũng không phải vui đùa. Trái tim A Lan nhất thời được chén canh gà này sưởi ấm, khí nóng trong lòng bốc lên hốc mắt, lã chã chực khóc.
Mười bảy năm, lại gặp loạn thế, loại thức ăn như thịt này nàng chỉ có thể nhìn trên bàn nhà quyền quý chứ không được ăn qua. Ăn mày cũng phân chia mạnh yếu, cũng có cấp bậc, nàng là tán khất, cùng đám đồng bọn đi theo một lão ăn mày què chân, thế đơn lực mỏng, ngày thường tự mình tìm được một cọng rau mà không bị bọn ăn mày lớn cướp đi đã không tồi, rượu thịt thiu thừa mấy nhà giàu đổ bỏ vào ao rửa chén trong mắt đám ăn mày đều là sơn hào hải vị, mỗi khi tranh đoạt đều như là đánh giặc, có thể coi là thời cơ tốt, nàng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-giang-son/1021245/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.