Từ cửa nhà vào tới phòng ngủ, hai người chưa rời nhau lúc nào, quần áo trên người dần ít đi, những tiếng thở ái muội.“ Sáng mai tỉnh giậy em sẽ hối hận đấy?”Phương Chính dường như đang cố kìm nén chính mình, chỉ cần giây phút này cô đẩy anh ra, anh sẽ dừng lại.
Lý Thư Di mơ hồ ôm lấy anh chặt hơn.miệng ghé sát tai anh thì thầm“Sẽ không đâu”Giây phút anh tiến vào, dù có đau đớn, nhưng cả hai đều cảm thấy đây là giây phút hạnh phúc nhất, giây phút họ đã chờ đợi rất lâu.Thư Di sẽ không bao giờ biết anh đã mơ đến giây phút này biết bao lần, ngày ấy chính anh cũng có chút hối tiếc, hình ảnh lần đầu trải nghiệm trái cấm, từng hơi thở, từng tiếng rên rỉ của cô luôn làm anh như phát điên, cuối cùng hôm nay giấc mơ ấy cũng thành hiện thực.“ Em đau không?”Đáy mắt cô long lanh, cơn đau ập đến quá nhanh, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười nhìn anh“ Không sao, em chịu được”Anh vén mái tóc cô, ân cần “ Đợi một lúc nữa sẽ không sao đâu”Quả thật anh rất ân cần, rất kiên nhẫn, đợi cô hết đau mới tiếp tục.Cả hai quần lấy nhau không biết bao lần, cùng nhau trải qua cao trào hạnh phúc.“ Xin lỗi em, vì không chuẩn bị trước nên anh không mang bao,sợ em…”Anh ôm lấy cô áy náy.
Lý Thư Di rúc vào lòng anh mỉm cười hạnh phúc“ Không sao, mẹ em cũng đang rất mong được bế cháu mà”“ Thật vậy sao”Hậu quả của câu nói ấy chính là việc sáng hôm sau cả người cô đau nhức, trên ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-cung-em-di-qua/2469740/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.