“Với lại, theo như tôi biết, hôn sự của em và Lục Văn Bân phần lớn là theo ý của ba mẹ, em với hắn không tính có tình sâu nghĩa nặng gì, nếu không, em không thể kết hôn lâu vậy rồi, vẫn là xử nữ!” 
Hai câu nói, còn mang ý xúi giục ly gián. 
“Hoắc Nhất Hàng, anh chắc vẫn chưa hiểu rõ ý tôi,” Vân Khuynh nói: “Dù cho quan hệ giữa tôi và chồng có tốt hay xấu, tình cảm sâu hay không, đều là chuyện của chúng tôi, không liên quan đến anh! Tôi cũng sẽ không vì… làm 1 lần với anh, mà phản bội hôn nhân của tôi và chồng mình, xin anh tự trọng!” 
“Thật không?” Giọng Hoắc Nhất Hàng bay nhẹ, có chút lạnh lùng, như không vì lời cô nói mà ảnh hưởng, cũng như mang theo sự mỉa môi: “Trên đời này, người với người không giống nhau, không phải em đối tốt với ai, khăng khăng 1 mực với họ, tin tưởng tuyệt đối, móc hết ruột gan… người đó, sẽ báo đáp em y như vậy.” 
Vân Khuynh nhíu mày, cô không hiểu, sao Hoắc Nhất Hàng lại nói những lời như vậy. 
Lại như Hoắc Nhất Hàng nói: “Nói về hợp tác đi? Không phải đang dốc hết khả năng để có đủ tiền cho Lục thị sao, để có thể thoát được khó khăn kinh tế? Vậy thì … 1 lần 5000 vạn?” 
Đây chẳng qua chỉ là muốn thử thử! 
Hoắc Nhất Hàng thật sự có hứng thú đối với Vân Khanh rồi, anh muốn xem thử, vì Lục Văn Bân, vì Lục gia Vân Khanh có thể làm đến mức độ nào. 
Vân Khanh không nói chuyện, Hoắc Nhất Hàng lại nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/185173/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.