“Em cũng không rõ, phải về thử mới biết.” Dương Liễu ngoài miệng nói vậy. 
Kỳ thật trong lòng cô hiểu rất rõ, từ nhỏ hai ông bà già đã rất thiên vị cô, chỉ cần cô muốn thì sẽ tìm mọi cách thành toàn cho cô. 
Số cổ phần đã sớm định sẵn là cho cô, thậm chí còn cố gắng tính kế với Vân Khuynh! 
Hừ! Còn không phải là công sức mấy năm qua cô cố gắng lấy lòng hai ông bà già hay sao??! 
Tuy hiện tại hai ông bà già tốt với cô, nhưng dù gì Vân Khuynh mới là con gái ruột của ổng bả, lỡ sau này ổng bả thay đổi ý định thì sao! 
Cô cũng nên nhanh chóng quay về, nắm chặt số cổ phần đó trong tay mới yên tâm. 
Còn việc sau khi lấy được cổ phần, không thể nào đưa toàn bộ cho Lục Văn Bân đi giúp Lục thị được…..cô đâu có ngu như Vân Khuynh! 
Nếu cô còn không trở về, giới thượng lưu của Vinh thành ai cũng sẽ nghĩ Vân Khuynh mới là thiên kim đại tiểu thư của Vân gia? 
Vốn dĩ để Lục Văn Bân kết hôn với Vân Khuynh, cô chỉ có thể làm vợ 2 của Lục Văn Bân, trong lòng cô đã rất khó chịu rồi, nhưng nếu phải mang danh là tiểu tam đê tiện giựt chồng chị thì Dương Liễu cô nhất định không chịu nổi. 
Nghĩ tới đây, Dương Liễu nói: “Nhưng nếu làm vậy nghĩa là vừa trở về chúng ta liền phải tỏ rõ thái độ với Vân Khuynh!” 
Lời này, có chút cảm giác đang bức hôn. 
Lục Văn Bân nhíu mày: “Để anh suy nghĩ thêm một chút……” 
Một lát sau, anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/185170/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.