Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324
Chương sau
63320. Sau khi tỉnh dậy, Tống Nhan cảm thấy sau gáy đau ê ẩm mãnh liệt, cho đến khi cô ta hoàn toàn tỉnh táo thì phát hiện tay chân mình đã bị dây xích trói lại rồi, miệng bị dán băng keo, vụ bắt cóc này giống y chang vụ 5 năm trước? Trong lòng bỗng trỗi dậy sự lo sợ. Cô ta nhìn dáo dát xung quanh tứ phía, vẫn là cái xưởng cũ nát, chỉ là lần này cả người cô bị trói chặt trên cây cột, không thể nhúc nhích được. Lúc này, đôi chân của người phụ nữ lạ xuất hiện trước mặt cô: "lâu rồi không gặp, Tống Phu Nhân!~" Tống Nhan giật mình ngẩn đầu lên, ánh mắt ngỡ ngàng, chốc lát cứng đơ đi, trước mắt là khuôn mặt cực kỳ dữ tợn, giống như muốn thiêu đốt hết mọi thứ, căn bản không phân biệt được vẻ mặt gốc, nhưng khi cô ta vừa cất giọng, Tống Nhan lập tức nhận ra là ai ── Ngô Mỹ Lệ! Chả phải Tống Tây Hoa đã nói Ngô Mỹ Lệ đã chết rồi sao? Không ngờ cô lại bị anh ta lừa?! Ngô Mỹ Lệ nhìn Tống Nhan dường như đã nhận ra người liền mỉm cười, cô ta uốn người xuống nắm lấy cái cằm của Tống Nhan, trong ánh mắt cô mang đậm sự u ám lạnh buốt: "Tống Phu Nhân, không ngờ lại là tôi đúng không? Cô và Tống Tây Hoa cứ nghĩ là tôi đã chết rồi sao?" "Ha ha, kỳ thực, tôi cũng nghĩ bản thân đã chết rồi, lúc trước tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền thuê người bắt cóc cô và đứa bé kia, ai ngờ những kẻ ngu đần kia lại để cho các người chạy thoát, thoát rồi thì thôi, lại làm chấn động thêm chuyện nhảy xuống biển mất tích nữa chứ, khiến Tống Tây Hoa điều tra được chân tướng sự việc, anh ta thật dã tâm mà, lại bắt tôi vào giam ở nơi tồi tàn nhất khu trị an. Cô có biết ở nơi đó tôi đã trải qua những ngày khổ sở ra sao không? Nếu không nhờ nhanh trí, cùng với nữ phạm nhân khác trốn vào phòng lò nấu, sau đó làm bùng nổ, và nổ chết luôn người đàn bà ngu ngốc kia, thì tôi cũng không còn cách nào ngụy trang thành cô ta mà sống đến giờ! Tôi rất hận! Lúc đó nếu không phải Tống Tây Hoa đã bỏ ra nhiều tiền mời tôi cùng anh ta diễn vở kịch, thì tôi làm sao mà ra nông nổi này cơ chứ? Lúc đó anh ta dẫn tôi về nhà, ở cùng phòng với tôi, nhưng không đụng chạm gì tôi, trên giường vẫn muốn tôi rên rỉ để chọc tức cô, tôi thấy tình cảm vợ chồng cô và Tống Tây Hoa không được tốt, nghĩ rằng bản thân sẽ có cơ hội thành người đàn bà giàu có của hào môn, không ngờ rằng đây chỉ là cuộc gây gỗ nhỏ nhoi giữa hai vợ chồng các người?" Giọng nói vừa dứt, Ngô Mỹ Lệ trở tay tát mạnh một cái vào mặt Tống Nhan: "tôi thật không dễ dàng gì chờ đợi đến mãn hạn tù để được tự do, hôm nay là đến để trả thù các người! Tôi phải giết những kẻ được cho là giàu có như các người! Tôi muốn khiến các người phải trả cái giá mà 5 năm nay tôi đã chịu đựng thê thảm và tra tấn!" Tống Nhan trợn mắt nhìn cô ta, miệng bị dán lại không tiếp lời được, trong lòng đầy sự chấn động kinh ngạc. Thì ra, Ngô Mỹ Lệ thật sự không có quan hệ mật thiết gì với Tống Tây Hoa, chỉ là "diễn viên" mà Tống Tây Hoa chi tiền mời về hợp tác đóng kịch? Và sự thật cũng là Tống Tây Hoa khiến cô ta phải vào ngục tù. Buổi tối hôm đó đã khiến con tim cô như chết lặng đi, một cảnh tuyệt vọng và ác liệt, cũng chỉ là cảnh tượng giả tự tạo ra thôi sao? "Cô nhìn tôi làm gì? Có phải cô cũng thấy tôi giờ đây rất xấu xí?" Ngô Mỹ Lệ như điên tiết lên, nắm lấy đầu tóc của Tống Nhan, còn tay kia thì bới ra cây dao găm, chỉa phần sắc bén của cây dao găm vào khuôn mặt nõn nà của Tống Nhan: "cô yên tâm, trước khi cô chết, cô sẽ trở nên cực kỳ xấu xí hơn cả tôi đấy!" Dao găm lạnh buốt khiến trái tim Tống Nhan muốn nhảy lọt ra ngoài. Cô ta không sợ chết, nhưng mà không cam tâm bị giết chết như thế này. Tiểu Hy vẫn còn bé, Tống Tây Hoa vẫn......chưa biết có thoát khỏi nguy hiểm chưa. Nếu cô ta mà bị Ngô Mỹ Lệ giết chết như vậy, chả phải cả đời cũng không thể nào gặp lại những người đó? Cô ta chốc lát cảm thấy vô cùng vô cùng tiếc nuối...... Ngô Mỹ Lệ nhìn vào trong mắt Tống Nhan đầy vẻ sợ hãi và kinh hoảng, liền bật cười, rạch một đường trên mặt Tống Nhan, rỉ những giọt máu tươi ra, càng kích thích cô ta hơn, cô ta điên đoạn nói: "cô sợ rồi à? Hahaha, đừng lo lắng, bây giờ tôi không giết cô, đường đến suối vàng lạnh như vậy, tôi vẫn phải tìm người đi cùng cô chứ!" "Tôi giờ sẽ gọi cho Tống Tây Hoa, tôi nghe nói các người đã cách xa nhau 5 năm rồi mới gặp mặt, anh ta còn vì con của hai người, chịu quỳ gối trước mặt người khác, thật là người đàn ông tốt tình thâm nghĩa nặng mà, như vậy sẽ càng tin rằng vợ mình đang trong tay tôi, cũng sẽ đến cứu thôi?" Tống Nhan mở to mắt, liên tục lắc mạnh cái đầu, nói không được, cô ta chỉ phát ra tiếng ú ớ biểu lộ sự phản kháng chống đối. Thì ra vì cầu xin cái người Huệ Gia nổi tiếng kia để trị bệnh cho Tiểu Hy, Tống Tây Hoa lại chịu quỳ gối? Anh ta là người kiêu ngạo vậy, sao lại...... Anh ta có thể làm vậy, đó có nghĩa là trong lòng anh ta Tiểu Hy thật sự chiếm vị trí quan trọng? Nếu thật là vậy, cô ta thà rằng Ngô Mỹ Lệ giết chỉ mình cô, thì đứa con cô vẫn còn có cha.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324
Chương sau