63306.Sáng sớm, không khí vẫn còn hơi lạnh, Tống Nhan theo ý thức rụt người lại, cảm giác có một vòng tay của nam nhân ôm lấy mình, rất ấm áp.
Mở mắt ra, trước mặt cô là khuôn mặt tuấn tú mỹ lệ của Tống Tây Hoa đang sát bên, hai tay anh ôm lấy cô, không một khe hở.
Đây là, căn phòng lúc trước cô ở, cũng trên chiếc giường cũ!
Không nghĩ ngợi gì thêm, cô dùng sức cắn chặt vào cánh tay của Tống Tây Hoa đang ôm mình.
—— Đột nhiên bị đau, Tống Tây Hoa bừng tỉnh.
Nhìn ánh mắt đầy hận thù của Tống Nhan đang nhìn anh, trong lòng anh cảm thấy rất đau xót, ánh mắt từng nhìn anh đầy yêu thương biến thành như vậy là do anh mà ra.
Anh cố nở nụ cười: “Nhan Nhan, em tỉnh rồi à?”
Anh mặc cho cô cắn, dù đang bị cô cắn rất đau, tay còn lại anh khẽ vuốt đầu cô, nhẹ nhàng nói:”"Nhan Nhan, em tỉnh táo lại rồi mình hảo hảo nói chuyện một chút.”
Tống Nhan cũng không biết mình đã dùng sức mạnh như thế nào, chỉ đến khi ý thức được trong miệng mình toàn mùi máu tươi, cô mới buông ra, trên khóe miệng còn dính ít máu, cô nhoẽn miệng cười: “Anh cần sao?”
“Tống Tây Hoa, đã 5 năm rồi, anh vẫn giữ cái thái độ cao cao tại thượng đó sao? Anh nghĩ anh là chúa trời à? Nói gì mọi người đều phải phục tùng theo anh?”
“Anh không thay đổi nhưng tôi thì có, cảm ơn anh đã cho tôi sáng mắt sau bao nhiêu đau khổ mà tôi phải chịu đựng, bây giờ tôi phải đi kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1496993/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.