Cô không những không nhận lỗi, mẹ tôi qua nói chuyện kết hôn, cô dám từ chối? Còn kêu Giang gia đối phó Trương gia, hại tôi và mẹ tôi bị đuổi khỏi Trương gia? Cố Du! Lương tâm của cô bị chó cắn rồi à? Trước đây tôi thích cô, là tôi bị mù! Không tôi đã như vậy rồi, cô buộc phải gả cho tôi, hầu hạ tôi 1 đời!” “Trương Thông, não mày bị bệnh à?” Phương Phương là người đầu tiên nhịn không được, lớn tiếng chửi Trương Thông: “Cái gì gọi là mù mắt? Mày tưởng Cố Du thèm mày thích? Mày đối với Cố Du không tệ? Nói ngược rồi phải không? Là Cố Du hiểu lầm mày thành thật đôn hậu, luôn chăm sóc mày! Như tao biết, chuyện lấy tin của thuyền chạy trốn, là mày kéo Cố Du vào, tự mình là rùa rụt cổ ở chỗ an toàn, kêu Cố Du đến chỗ nguy hiểm, cũng là Cố Du hiền lành được trời thương, mới gặp được Giang thiếu, được Giang thiếu cứu, bắt đầu tình yêu thật sự thuộc về cô ấy!” “Thì đó! Người không cần mặt mũi là mày chứ?” Đào tử cũng nói: “Cái gì gọi là Cố Du hại mày, chuyện gì cũng có nhân quả, chủ ý của bản thân, có hậu quả gì, thì tự gánh lấy! Với lại, nếu mắt mày mù thật, thì mở to cái lỗ tai nghe cho rõ --- Cố Du không có dựa vào Giang thiếu, là cô ấy và Giang thiếu yêu thương lẫn nhau! Giang và Cố gia sớm đã định hôn sự, chuyện mày yêu thầm Cố Du, nói ra muốn làm người thứ 3 cũng phải coi bản thân có bao nhiêu năng lực!” “Cái gì gọi là Cố Du buộc gả cho mày, hầu hạ cả đời? Mày tưởng mày là ai? Là thứ gì? Có bệnh sao! Giường số 8 của bệnh viện tâm thần hoan nghiêng mày, cảm ơn!” “Yêu thương lẫn nhau?” Mặt Trương Thông trầm xuống: “Quả nhiên là tiện nhân! Tiện nhân mới nói giúp tiện nhân, cả phòng đều là tiện nhân!” Mắt hắn nhìn chằm chằm Cố Du: “Tiện nhân cô hại người thật thủ đoạn? Thật sự có thể khiến Giang thiếu kết hôn với cô, hừ! Nhưng vậy thì sao? Sau khi hắn biết chuyện dơ bẩn của cô, hắn sẽ cần cô sao?” Lời này, có chút khiến người khác nghi ngờ--- chuyện dơ bẩn, Cố Du làm chuyện dơ bẩn gì? Cố Du nắm chặt tay, vô thức nhìn về hướng Giang Mạc Thần ---- Trong lòng cô trong sạch, chỉ sợ Giang Mạc Thần hiểu lầm. Mắt Giang Mạc Thần vẫn sáng, còn cười nói với Cố Du an toàn, lại đưa tay qua, nắm lấy tay Cố Du: “Không sao, để hắn nói, anh muốn nghe thử, hắn có thể nói được gì.” - --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ---------- Trong lòng Cố Du ấm áp, lập tức yên lòng. “Trương Thông, tôi là chuyện gì, tôi cũng không biết, vậy anh nói nghe?” Cố Du nhìn sang Trương Thông, nhìn bộ dạng lạnh lùng tàn nhẫn, trong lòng càng thất vọng nhiều hơn. Mẹ Trương đi qua Cố gia rồi, biết đó là ý của Trương Thông, nhiều nhất cô nghĩ sau này không qua lại với Trương Thông nữa, nhưng đối với tai nạn của anh, cũng cảm thấy đáng thương, dù sao, cô và Trương Thông đã từng là bạn. Nhưng không ngờ, Trương Thông thật sự có thể đẩy mọi lỗi lên người cô, còn chạy đến đây nói những lời này, không! Không phải hắn mù, mà là Cố Du cô mù, vậy mà đi làm bạn với tên có tâm lý biến thái hèn nhát này. “Làm gì rồi?” Trương Thông u ám nói: “Cô làm gì? Còn cần tôi nói sao, cô ở trên thuyền ngày như vậy, không phải cô nói rồi sao? Trên thuyền có tội phạm giết người lại có kẻ buôn người, trái phải trước sau đều là biển, cô 1 người con gái, chạy cũng không được, ngày tháng trên thuyền buồn chán như vậy, những người đàn ông trên thuyền không chơi cô? Đánh chết tôi cũng không tin! 1 chiếc giày rát, tôi chịu cưới cô là phúc của cô, còn muốn trèo cao lên đến Giang gia, ghê tởm!” “Trương Thông!” Dù sức chịu đựng của Cố Du có tốt đến đâu, lúc này cũng không nhịn được nữa: “Tôi không ngờ, tâm tư của anh lại thâm độc với! Tôi thật hối hận, trước đây sao có thể làm bạn với anh, đến làm người anh cũng không xứng!” “Tin thuyền chạy trốn là anh cung cấp, anh không muốn đi, nghĩ mọi cách kêu tôi đi, dùng danh nghĩa là chính nghĩa, sau đó, tôi mới biết, chẳng qua anh chỉ muốn nở mày nở mặt trước mặt mọi người, anh nói anh say sóng, vì thế tôi lên thuyền, tôi đi lấy tin tức, anh ngồi ngư ông đắc lợi thôi không đủ, bây giờ còn tính dùng cái miệng của anh tạt nước dơ lên người tôi?” “Trương Thông, kết quả hôm nay anh nhận, đều là tự làm tự chịu, tôi nhắc anh nhiều lần, kêu anh lúc về khiêm tốn tí, đừng làm lộ tin tức về thuyền chạy trốn, anh nhịn không được đi khoe khoang, mới nhận lấy báo ứng!” “Dù cho lúc cùng bị bắt cóc, tôi không thể tự bảo vệ mình, nhưng cũng có nghĩ đến cứu anh, là tự anh hèn, không đợi được làm lộ tin của tôi và Giang gia, lại muốn đưa tin mới cho những người đó, những người đó sợ động tới sẽ bị phiền phức, mới ra tay độc ác với anh! Mà anh lại đẩy tất cả tội lỗi lên người tôi? Trương Thông, là tự mình không có khả năng, tâm tư không sạch, đừng nghĩ tất cả mọi người trên thế giới đều ích kỷ dơ bẩn như anh, vốn anh bị thương nặng, tôi còn cảm thấy thương xót, muốn khuyên vị hôn phu đừng đối phó anh… Nhưng hành động hôm nay của anh, khiến tôi cực kỳ thất vọng, Phương Phương và Đào tử nói không sai, dù cho trước đây anh yêu thầm tôi, cũng là chuyện của anh, không liên quan đến tôi, anh dựa vào đâu bắt tôi chịu trách nhiệm? Lại dựa vào đâu phải vì anh từ bỏ tình yêu và hôn nhân của mình! Trương Thông, tôi không muốn gặp anh nữa, mời anh đi cho! Nếu không, đừng trách tôi không khách khí!” “Rời đi? Ha ~” Giang Mạc Thần ôm eo Cố Du, cười lạnh 1 tiếng, nói: Du nhi, em thật quá lương thiện rồi! Con côn trùng thối này đối với em như vậy, đừng trách anh không khách khí!” “Nhưng mà, không sao, em cứ giữ lại sự lương thiện của em, người xấu để anh làm là được!” Nói xong, Giang Mạc Thần nhìn Trương Thông sắc lạnh, miệng giương lên nụ cười rõ ràng, ngược lại khiến Trương Thông toàn thân run rẩy: “Anh...anh định làm gì tôi? Tôi nói anh biết, giết người là phạm pháp đó!” “Giết người?” Giang Mạc Thần lại cười 1 tiếng: “Mày cảm thấy chết 1 cách dễ dàng, có thích hợp với thứ rác rưởi như mày không?” “Trương Thông, vợ của Giang Mạc Thần tao có trong sạch hay không, tao biết rõ nhất, mày dám ở trước mặt tao sỉ nhục cô ấy, thì nên chuẩn bị tâm lý chịu hậu quả đi! --- Không phải mày không thích cảng c sao? Không phải thích làm bê, đê sao? Thật tốt, tao sẽ kêu người đưa mày đến nơi hỗn loạn, dơ bẩn, hạ tiện nhất của cảng c, mày ở đó, từ từ hưởng thụ cảm giác vui sướng của việc vừa làm đàn ông vừa làm phụ nữ đi!” Giang Mạc Thần dứt lời, trong đám đông đi đến 2 người mặt mũi bình thường, nhìn không khác nam sinh ốm chút nào, sức lực ngược lại rất lớn, 1 trái 1 phải bắt lấy Trương Thông, 1 trong số đó còn bịt miệng Trương Thông lại, hắn chỉ có thể trừng đôi mắt không chút lực uy hiếp nào, bị kéo đi! Giang Mạc Thần cũng không nhìn hắn thêm lần nào nữa, đã quay lưng, ngữ khí ôn hòa nói với Cố Du: “Con côn trùng thối đã đuổi đi rồi, Du nhi, chúng ta tiếp tục. Em nhanh trả lời anh, có muốn gả cho anh không?” - --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]