Vân Khuynh gật đầu: “Cám ơn mẹ.”
Nửa tiếng sau, Giang phu nhân, Tống Tây Hoa, Tống Nhan cùng qua đây.
Cố phu nhân cũng gọi điện thoại, để Vân Khuynh và Tống Nhan lựa trước, bà phải đến trường đón Cố Du rồi mới qua.
Nơi đó ở đủ lớn, hàng trăm bộ đồ cưới sa hoa mắc tiền được đưa ra, Vân Khuynh và Tống Nhan lấy những kiểu mà mình thích bỏ qua một bên, lựa hết một vòng, bắt đầu thử.
Chính lúc đó, Cố phu nhân lại đánh điện thoại qua, lần này, lại gọi cho Giang phu nhân: “Bà thông gia, không xong rồi! Bé Du không ở trường, có người giao hàng thấy cô ở ngoài cổng, bị người ta lôi đi, đây là bắt cóc đó, thông gia, bé Du có phải đắc tội ai đó? Giang gia tin tức rộng, có thể giúp tôi hỏi thăm không? Tôi xin bà, thông gia.”
Cố phu nhân rõ ràng là lo lắng chết được, trời ơi con gái mới được cứu từ con tàu nhập cảng trái phép, giờ lại bị người thân phận không rõ bắt đi, bà sợ hại biết bao.
Toàn bộ mọi người đều bị kinh ngạc.
“Cái gì, bé Du bị bắt cóc?” Giang phu nhân sắc mặt trầm lại, liền nói: “Thông gia, bà đừng hoảng, tôi lập tức nghĩ cách điều tra! Bé Du cũng là con dâu tôi, tôi nhất định sẽ cố hết sức tìm nó về, không để nó chịu bất cứ tổn thương nào!’
Ở xưởng cũ thành Tây.
Cố Du bị mấy tên hung ác dữ tợn bắt cột vào một cột sắt thô.
“Các người là ai? Muốn làm gì tôi? Bắt cóc là phạm pháp! Chả lẽ mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1496887/chuong-200.html