Mấy đứa bé lần lượt chạy ra, biểu cảm đều không có gì khác nhau, chính là Giang Mạc Thần rất thích cô, muốn cầu hôn cô, cùng cô kết hôn.
Dù Cố Du có là đồ ngốc cũng nhìn ra được là do Giang Mạc Thần bày ra.
Chỉ trong chốc lát, trên tay, trên đầu gối, trên chiếc ghế dựa cô đang ngồi, dưới đất xung quanh cô đều trải đầy hoa hồng, trong viện trẻ mồ côi không dưới 100, vậy là có hơn 100 nhánh hoa hồng xung quanh cô, cảm giác như biến thành hoa tiên tử.
Người cuối cùng bước ra, là viện trưởng đã hơn 70 tuổi, bà đã không thể tự đi lại nên được một người khác đẩy ra, đến trước mặt Giang Mạc Thần và Cố Du, bà nhìn Cố Du một hồi, liền hiền lành lên tiếng, nói: “Cô gái tốt, được Mạc Thần coi trọng như vậy, nhất định là cô gái tốt.”
Nói đến đây, bà đưa cho Giang Mạc Thần nhìn như một cái điều khiển từ xa: “Mạc Thần, dũng cảm lên, bà tin tưởng cháu.”
Câu nói này, Cố Du không hiểu nhưng Giang Mạc Thần hiểu.
Anh nhẹ nhàng gật đầu, bắt đầu điều khiển món đồ trong tay.
Đúng là một cái điều khiển từ xa, dùng để điều khiển máy bay không người lái!
Chỉ chốc lát sau, bốn chiếc máy bay không người lái đã lơ lửng bên trên mội người, bọn trẻ nhảy cẩng lên, hô hào.
Giang Mạc Thần cẩn thận điều khiển máy bay bay lơ lửng đến trước mặt Cố Du.
Cố Du lúc này mới thấy rõ, phía trên chiếc máy bay là một chiếc kim cương vô cùng lấp lánh.
Tim của cô liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1496880/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.