Cố Du không phải người ngu, một người nói thật hay nói xạo cô còn có thể phân biệt được. 
Cô ngẩng đầu, nhìn vào tròng mắt màu đen trong veo không một chút tạp chất nào của Giang Mạc Thần, lòng hồ bình tĩnh, giống như bị một cục đá xới vào, khuấy động lên từng cơn sóng. 
“Anh......” Mặt cô hơi có chút khó xử: “Ý anh là sao?” 
“Ý nghĩa trên mặt chữ.” Giang Mạc Thần khẽ thở dài, hỏi ngược một câu: “Cố Du, trước kia em hẳn là cũng xem qua tin tức liên quan tới anh, em cảm thấy, anh là một người như thế nào? Nói 1 cách khách quan.” 
Cố Du biết, Giang Mạc Thần muốn nói chuyện đàng hoàng với cô. 
Trầm mặc một lát, cô phun ra hai chữ: “Khố lụa!” 
Làm con trai một của Giang gia, Giang Mạc Thần chính là công tử bột ngậm lấy chìa khóa vàng ra đời, ba mẹ trong tuổi trung niên, anh thuận buồm xuôi gió sống đến hơn hai mươi tuổi, hình thành nên một tính cách cuồng vọng không sợ trời không sợ đất, chuyện của công ty hiếm khi đi làm, cả ngày chỉ biết tạo scandal với một số nữ minh tinh hoặc với hot girl trên mạng gì đó, nhưng xưa nay chưa hề công khai có bạn gái, lọt vào trong mắt người ngoài, thì đó chính là dễ thay lòng. 
Truyền thuyết nói rằng anh ta thường xuyên ra nước ngoài đánh bài, lúc nào cũng có thể thua mất mấy trăm triệu, mọi người đặt cho anh một biệt danh là “công tử phí phạm.” 
Tất cả phụ kiện tiêu chuẩn bên cạnh anh ta đều là hàng xa xỉ có tiền cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1496876/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.