1 phút sau, Cố Du liền có đáp án. 
Giang Mạc Thần gầm lên: “Em thật sự không cảm nhận được anh thích em sao? Anh muốn em?!” 
Cái gì? 
Cố Du cảm thấy tai ong ong, Giang Mạc Thần nói cái gì? 
Thích...thích cô? 
Sao có thể? 
Thời gian 2 người quen nhau không lâu, với tiếp xúc với nhau cũng không tốt.. 
Nhất định cô nghe nhầm. 
“Giang… Giang Mạc Thần, anh đừng đùa.” Cố Du khẽ nghiêng đầu, nhìn tay đầy máu của Giang Mạc Thần, trong lòng co rút lại: “Anh...anh bị thương rồi, nhanh đến bệnh viện xử lý tí. Đau...đau không?” 
Cô phản ứng có chút hoang mang, có chút căng thẳng, trong mắt mang theo tia lo lắng. 
Đây đủ chứng minh, cô bị dọa rồi, nhưng bản chất cô lương thiện, còn lo lắng anh có đau không. 
Nghĩ đến đây, sắc mặt Giang Mạc Thần dịu lại chút, biết bản thân phản ứng thái quá. 
“Dọa đến em rồi?” 
“Em đang quan tâm anh sao?” 
“Em…” Cố Du không biết nên nói gì. 
Hai người chìm trong im lặng, không khí đè nén, khó chịu. 
Cuối cùng, vẫn là Giang Mạc Thần chịu thua trước. 
“Haizz~” Anh thu tay lại: “Đau!” 
“Vật nhỏ, cùng anh đi bệnh viện.” Nói xong, anh nhìn cửa sổ 1 cái, lại thêm 1 câu: “Cửa sổ ghế phụ nát rồi, em ngồi sau!” 
- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------ 
Ngồi phía sau, xa Giang Mạc Thần 1 chút, cũng không lo ánh nhìn của anh lúc nào cũng rơi lên người mình… suy nghĩ đầu tiên của Cố Du là vậy. 
Nhưng tiếp sau, cô lại hỏi: “Tay anh, có thể lái không?” 
Bị thương nặng vậy, máu thịt lộn xộn, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1496873/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.