Đây rõ ràng là uy hiếp! Nhưng đối với một người có tiềm lực kinh tế mạnh như thế thì không thể không chấp nhận sự uy hiếp này. 
‘‘Dạ! Dạ dạ!Thiếu phu nhân, tình huống mà tôi biết đúng như những gì người vừa nói! ’’ 
‘‘Rất tốt!’’ Dương Liễu đắc ý nói: ‘‘Tháng này, tôi sẽ cho bà lương gấp đôi!Cút đi!’’ 
Người hầu yếu ớt gật đầu, nhanh chóng rời đi. 
‘‘Dương Liễu, mày…mày cũng quá vô sỉ rồi!’’ Tô Tương phẫn nộ nhìn Dương Liễu, người con nuôi mà mình thương yêu, lúc này, bà hận đến nổi không dùng dao trong mắt nhịn cắt Dương Liễu ra ngàn mảnh. 
Bề ngoài lương thiện yếu đuối, nhưng lại là người phụ nữ ác độc đầy toan tính, mấy năm nay chính là lừa gạt họ như thế đó, giờ đã trở mặt với họ, lại còn đổi trắng thay đen, muốn đổ mọi tội ác lên đầu họ? 
Thực là quá đáng hận rồi! 
‘‘Cám ơn Tô phu nhân đã đề cao!’’ Dương Liễu một chút cũng không để ý: ‘‘Không biết các ngươi có nghe qua câu nói_Người phải đê tiện tới mức vô địch thủ?! Mấy năm nay tôi lấy lòng mấy người, coi như là dựa hơi mấy người để đạt được mục đích của tôi, giờ đây, người mà đê tiện nhất là mấy người! Ngay bây giờ, lập tức rời khỏi nhà tôi, nếu không, tôi kêu bảo vệ đến lôi mấy người ra ngoài!’’ 
Vân Bính Hoa lạnh lùng nói: ‘‘Dương Liễu, coi như ta và Tô Tương bị mù, lại tin lầm con sói vô tình như người! Đều là chúng ta tự làm tự chịu, ta cũng nhìn rồi! Nhưng, nếu ngươi đã muốn đoạn tuyệt quan hệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1496807/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.